Hôm nay là ngày đặc biệt ở thành phố H, cậu hai của nhà họ Chí giành được huy chương *** môn toán. Vì lẽ đó mà khắp nơi gần khu biệt thự đều treo băng chúc mừng, ngay cả ông thị trưởng cũng gửi lời khen đến cậu. Giữa một bữa tiệc lớn và đông đúc, cậu chàng với mái tóc lởm chởm xoăn không theo quy tắc lại chui ra từ bụi cỏ:
- Đâu rồi nhỉ?
Diệp Lê cầm chiếc máy ảnh xịn sò mà mình phải cố gắng nài nỉ bố mới mua được, đi tìm mục tiêu khai trương cho những bức ảnh đầu tiên của mình. Lúc này:
- Cậu làm gì thế?
Diệp Lê bị tiếng gọi bất ngờ mà giật cả mình, cậu ngước lên nhìn người kia mà cười một cách khó khăn:
- Không có gì, chỉ là tôi muốn đi dạo.
Người kia vẻ mặt không tin được, khinh bỉ:
- Đi dạo? Dưới bụi cây?
Diệp Lê đã quen với giọng điệu này rồi, nên chỉ cười haha rồi đứng lên phủi bụi đất trên người:
- Sao cậu lại ở đây? Cậu không đi chào mọi người sao?
Chí Minh tỏ vẻ lười nhác cùng chán ghét ra mặt:
- Chỉ là một tấm huy chương, phiền phức. Còn cậu, đừng có đi lung tung rồi làm phiền tôi. Đến bao giờ mới thôi những trò ngu ngốc như này.
Diệp Lê bị mắng cũng không giận, tay vân vê ống kính:
- Mẹ tôi dặn cậu đi tìm nữa sao? Tôi chỉ muốn thử chiếc máy ảnh mới này.
Chí Minh nhìn qua cái camera kia, sơ qua cũng biết là loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-hoc-ba-khong-he-de/3393400/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.