Hà Hải Đông thấy cô yên lặng một cách đáng sợ, nhưng hình như không giống như đang giận anh. Cái nét buồn đậm kia trên khoé mắt làm anh khó chịu, ngồi không yên nổi nữa. Mấy hôm trước cô còn đang rất vui vẻ.
Hà Hải Đông thật sự còn tưởng mình đã khiến cho Vân Ninh quay về được với đúng bản chất của mình. Anh đưa tay, nắm lấy cằm cô, xoay lại.
"Hà phu nhân, cô có điều gì bất mãn với ông chồng già này thì cũng nên nói ra một tiếng chứ!".
Vân Ninh lạnh lẽo nâng mắt nhìn anh.
"Không có gì..." - Cô trầm giọng, khó khăn nói - "Em thấy hơi không khoẻ mà thôi...".
Trên bàn ăn nhà họ Hà trưng bày đủ các loại sơn hào hải vị, nhưng mà Vân Ninh nuốt không trôi. Cô không biết mình đang làm sao nữa. Từ não đến bụng đều đang sôi trào. Thức ăn mà Hà Hải Đông gắp đến vẫn còn nguyên trên dĩa của cô.
Đêm nay do Hà Hải Đông cùng cô về trễ nên Hà phu nhân và Hà lão gia đã ăn uống xong từ sớm, đều đã lên phòng nghỉ.
"Em sao thế? Hay bao tử có vấn đề à?".
Anh bất cẩn chạm trúng bụng cô, lập tức bị đẩy ra.
"Em no rồi, lên phòng đây!".
Từ đầu đến cuối, cô còn chưa có động đũa. Hà Hải Đông để cô một mình bình tĩnh lại, anh ăn xong hết phần của mình rồi mới từ tốn lên phòng tìm cô.
Vân Ninh nằm trên giường như một xác chết, đèn điện còn chưa mở, quần áo công sở vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-bo-ban/3567479/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.