Hải Đông bị cô đẩy mạnh, lùi về phía sau mấy bước. Thật may là bước chân anh vẫn còn rất vững, chưa có té ngã. Dương Vân Ninh vô cùng tức giận, đến mức thở không thông nữa. Hốc mắt cô đều đã đỏ hết cả lên.
"Hà Hải Đông, tại sao... Ngay cả khi biết hết toàn bộ chuyện họ làm, anh vẫn thản nhiên như thế?" - Vân Ninh uất ức đến nghẹt thở - "Tại sao anh vẫn để cho bọn họ nhởn nhơ đi đi lại lại trước mặt tôi? Tại sao...? Nhất Nhất mới là con ruột của anh... Nó mới là con ruột của anh...".
Vân Ninh khóc nấc lên.
"Lẽ nào khi hay tin nó mất... Anh một chút cũng không đau khổ tí nào sao?".
Đối diện với toàn bộ các câu hỏi của Vân Ninh, Hà Hải Đông chỉ trơ mắt bình thản nhìn cô. Trên gương mặt anh không để lộ chút biểu cảm nào. Ánh mắt thâm sâu thất thần, cay đắng.
"Em cho là tôi chưa làm gì sao?".
"Vậy chú đã làm gì?" - Cô căng thẳng hỏi - "Chú đã làm gì bọn họ rồi? Tại sao tôi không thấy?".
"Giày vò bọn họ còn cần em phải thấy hay sao Vân Ninh?".
"Vậy chú nói cho tôi biết đi, chú đã làm gì?".
"Nhà họ Trương sụp đổ rồi, không có ai chu cấp cho bọn họ nữa. Kể từ sau tôi biết tin, đã đá Hồ Tiểu Diệp ra đường, để cô ta tự sinh tự diệt. Nguồn cung duy nhất của cô ta chỉ có Trương Chiến, mất đi hắn rồi, cô ta chỉ còn có thể đi lại con đường cũ, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-bo-ban/3567463/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.