Dinh thự họ Hà nằm ở ngoài ngoại ô, được bao phủ bởi một rừng cây, nằm trên một đỉnh đồi trên biển. Xung quanh được bao phủ rất cẩn mật. Có điều, đi hơi xa một chút.
Nhờ căn dinh thự này mà cô mới phần nào cảm nhận được, nhà họ Hà giàu có đến mức nào. Chiếc xe của họ phải đi một quãng đường dài, vòng qua một đài phun nước lớn, mới tới nơi. Những chiếc cột, hoa văn chạm khắc xung quanh ngôi nhà đều rất tinh xảo.
Thảo nào trước giờ ông bà Hà rất ít khi tham dự đến mấy bữa tiệc của bà cô, chắc chê không xứng tầm. Vân Ninh vừa ồ oà ở bên ngoài thì bên trong còn doạ cho cô khiếp sợ hơn nữa. Mọi thứ giống như đều được dát vàng vậy, sáng bóng, rõ như soi gương.
"Ai đây?" - Một ông lão đi ra hỏi.
"Là Dương Vân Ninh. Dương tiểu thư. Người tôi đã nhắc đến với ông đấy!".
Cô đoán đây chính là Hà lão gia.
"Cháu chào ông ạ".
"Đã lớn thế này rồi sao? Quả thực rất xinh đẹp! Có điều..." - Ông dò xét cô từ đầu tới chân - "Sao chân tay lại...?".
"Nó mới bị mẹ nó đánh đấy! Thục Quân, con bé đấy thật sự khủng khiếp".
"À à, ta nhớ ra rồi".
Một cô người làm dẫn cô đi lên lầu, chỉ đường cho cô. Nơi đây thật sự rất rộng. Nếu chỉ đi một lần, cô thật sự sợ, mình sẽ lạc mất.
"Thưa cô, đây là phòng của cô" - Người hầu ở đây ăn nói rất nhỏ nhẹ.
Vân Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-bo-ban/3567441/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.