Vân Ninh không sao ngủ được. Một đêm cô thức trắng toàn bộ. Cô lo lắng và sợ hãi lắm. Cô nên làm sao đây? Làm ơn, có ai hãy nói cho cô biết...
Vừa sáng sớm, mẹ cô đã xông vào phòng. Trước khi cô kịp hiểu chuyện gì thì bà đã tiến vào phòng vệ sinh của cô lục thùng rác. Thục Quân nhanh chóng tìm ra que thử thai.
"Mẹ...".
Cô vừa chạy ra can ngăn đã thấy tay bà cầm que giơ lên.
"Dương Vân Ninh, con đã làm ra chuyện gì vậy hả?" - Bà quát cô mà hai mắt đẫm nước.
Vân Ninh nhanh chóng quỳ xuống, cúi đầu.
"Mẹ, con sai rồi. Con sai rồi. Mẹ đừng buồn nữa. Mẹ đừng buồn. Là con sai. Tất cả tội lỗi đều là của con cả mẹ!".
Cô đã định giấu nhẹm chuyện này, chờ đi sang Mỹ rồi từ từ tính tiếp. Nhưng mà... Mẹ cô đã phát hiện ra rồi.
"Đi! Theo mẹ đến bệnh viện! Đi!".
Mẹ lôi cô lê lết ra ngoài hành lang. Cô ra sức cầu xin.
"Mẹ ơi, đừng mà mẹ. Con sẽ chịu trách nhiệm. Con sẽ chịu trách nhiệm mà. Mẹ đừng ép con bỏ đứa bé. Con xin mẹ mà, thật đấy. Mẹ ơi..." - Cô khóc đến tan nát hết cõi lòng.
"Chịu trách nhiệm? Vậy bố nó đâu rồi Dương Vân Ninh? Bố đứa trẻ là ai?".
Mẹ cô khoanh tay chất vấn cô. Nếu mẹ cô biết đó là do Hải Đông. Cô chắc chắn sẽ bị đánh chết...
Hơn nữa...
"Anh ấy không muốn nhận đứa bé" - Cô run lên cầm cập.
"Là Thang Viễn?!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-bo-ban/3567440/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.