🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Tớ đưa cậu về nhà nhé".



Chiếc xe của Thang Viễn đã đỗ một lúc lâu trước cửa nhà họ Dương rồi mà vẫn chưa biết đi đâu. Vân Ninh tựa vào vai anh mệt mỏi. Cô thấy như đã trôi qua hẳn mấy thế kỷ rồi.



"Đừng. Đừng về nhà. Tớ muốn đi đâu đó khác. Chỉ cần đừng về nhà là được...".



"Sao chân tay cậu lạnh thế này... Đêm qua cậu ngủ quên đắp chăn sao?".



Mà xong nhìn mặt cô, anh đoán là cô chưa ngủ. Thang Viễn ngẫm nghĩ rồi đưa cô đến một viện bảo tàng mỹ thuật của thành phố. Vân Ninh có hơi bất ngờ, nhưng cũng không có gì là bất mãn với ý tưởng này.



Thang Viễn biết cô thích vẽ. Cô vẽ những lúc cô buồn chán, vẽ những lúc cô vui vẻ và vẽ cả những lúc cô đau buồn hay nhớ nhung. Bảo tàng này, cô đã từng đi qua và chôn chân trong đây đến nỗi thuộc được bức tranh nào đang nằm ở góc nào trong bảo tàng. Làm sao Thang Viễn biết được nhỉ?



"Có bức tranh nào mà cậu đặc biệt muốn xem lúc này không?".



Tâm trạng uể oải của cô bỗng dưng bị ép phải cho ra một thành quả gì đó. Cô nhớ ra rồi... Vân Ninh kéo tay anh đi.



Bức tranh "The surprise" của danh hoạ người Pháp Jean-Antoine Watteau. Vân Ninh cùng anh ngồi xuống dải ghế bọc nhung đối diện để nhìn ngắm tác phẩm.



"Nhìn vào bức tranh này cậu thấy gì?".



"Một cặp tình nhân và một ông nhạc sĩ bị lãng quên chăng?" - Thang Viễn bối rối, sự thực là anh không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-bo-ban/3567431/chuong-45.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Yêu Thầm Bố Bạn
Chương 45
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.