Trong chiếc xe Roll-Royce sang trọng nằm giữa biển xe đang chầm chậm trôi đi trên dòng đường tấp nập, người đàn ông mặc vest đen, phong thái quý tộc và lịch lãm không thể giấu được. Hai chân dài bắt chéo đầy ưu nhã, khuỷu tay chống trên bệ cửa sổ. Ánh sáng hắt vào rọi lên gương mặt điển trai hút mắt của anh. Đôi lông mi cong và dài để lộ ra con ngươi đen thẫm khó dò của người từng trải.
Bé con ngồi kế bên anh loay hoay lắc lắc món đồ chơi trong tay nhỏ, cố tình đưa đưa lên để thu hút sự chú ý của anh nhưng không thành công. Hà Lạc Lạc khóc ré lên, đôi mắt to trở nên đáng thương khiến người ta mủi lòng. Hà Hải Đông có hơi liếc đứa trẻ, một bên mày hơi nhíu lại vì quá ồn ào. Nhìn vào chiếc đồng hồ đắt tiền trên tay, anh hỏi.
"Khoảng bao lâu nữa mới tới nơi?"
Anh có chút không đợi nổi nữa rồi.
"Dạ... tắc đường thế này, chắc phải mất thêm nửa tiếng nữa...".
"Mở kính xe ra đi để con bé khóc cho dễ chịu".
Hải Đông không hề có một chút ý định muốn dỗ.
Hà Lạc Lạc năm nay đã lên 5, tuy những chuyện lớn lao đều không thể hiểu được, nó vẫn phần nào hiểu được thái độ thờ ơ của người bố là anh. Tức giận ném đi món đồ chơi trong tay, bố nó vẫn thờ ơ như vậy, nhịn không nổi nó lại khóc òa.
Cửa sổ mở xuống, gió lộng thổi vào, mang tiếng khóc chói tai của đứa trẻ hòa lẫn vào đàn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-bo-ban/3567387/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.