Chương trước
Chương sau
(10)

Tôi ngây ra, đầu óc hoạt động chậm chạp do cồn tác động, một lúc lâu vẫn không phản ứng lại:

"Anh nói em thích ai cơ?".

"Từ Hạo".

Đột nhiên nghe anh ấy nhắc đến cái tên Từ Hạo, tôi cảm thấy có chút kỳ lạ

Sau khi cố gắng nghĩ lại, hình như anh ấy đã hiểu lầm gì đó. Có lẽ anh ấy nghĩ tôi uống rượu đến không màng đến tính mạng như vậy là vì chia tay với Từ Hạo

Tôi rất muốn giải thích, nhưng khi mở miệng lại chẳng nói ra được một câu

Nói gì, tôi nên nói gì đây?

Nói sự thật bản thân không thể yêu anh ấy hay sao, hay phát hiện ra mình vẫn chưa hoàn toàn buông bỏ được nên mới mượn rượu giải sầu?

Sao tôi có thể nói như vậy

Miệng tôi mấp máy một lúc, lát sau nhàn nhạt nói: "Không sao đâu".

Lâm Tử Khiêm nhìn tôi thật sâu: "Không sao thì đừng uống nữa".

Nói xong, anh ấy rót chút rượu cuối cùng trong chai vào ly, ngửa đầu uống cạn rồi đặt chai rỗng trước mặt tôi

"Hết rồi".

Tôi nhìn chằm chằm chai rượu cạn đáy trong hai giây, đang định mở miệng nói chuyện thì bỗng cảm thấy phần bụng như đang tràn dâng một đợt sóng dữ dội, cảm giác buồn nôn bất ngờ ập tới

Tôi kìm nén ý định nôn ra, lập tức đứng dậy: "Em đi nhà vệ sinh một chút".

Lâm Tử Khiêm nhìn theo tôi với vẻ lo lắng, giọng nói có phần dịu lại: "Anh đi với em".

Nói xong anh ấy chuẩn bị đứng dậy

"Không cần đâu!".

Tôi cao giọng nói: "Nhà vệ sinh ở ngay bên cạnh, anh ở đây chờ em đi!".

Thật ra chỗ ngồi của chúng tôi hơi lệch, nhà vệ sinh nằm ở góc bên phải

Nhìn thấy thái độ kiên quyết của tôi, Lâm Tử Khiêm đành từ bỏ ý nghĩ, dựa vào bàn nhìn theo tôi rời đi

Thực ra, tôi không để anh ấy đi cùng, là vì không muốn anh ấy nhìn thấy bộ dạng xấu xí của tôi sau khi nôn

Ngay khi bước vào buồng vệ sinh, tôi lập tức nôn thốc nôn tháo

Nôn xong, bụng tôi đỡ hơn một chúy, tôi bước ra ngoài

Đứng trước gương nhà vệ sinh rửa mặt, súc miệng, và không quên tô lại son trước khi ra ngoài

Tôi không muốn anh Tử Khiêm nhìn thấy bộ dạng xấu hổ của tôi

Vừa bước ra khỏi hành lang nhà vệ sinh, từ xa tôi đã nhìn thấy dường như có một người đang đứng trước bàn chỗ Lâm Tử Khiêm đang ngồi

Một người phụ nữ

Một người phụ nữ, tóc dài, thân hình nóng bỏng, trang phục vô cùng mát mẻ

Ngay lập tức tôi trở nên cảnh giác, nhanh chóng bước tới

Quả nhiên, vừa bước đến gần hơn, tôi nhìn thấy khuôn mặt vô cảm của Lâm Tử Khiêm

Nhiều năm như vậy, anh ấy vẫn luôn có thái độ như vậy đối với những người phụ nữ chủ động bắt chuyện với anh, sắc mặt luôn lạnh lùng từ chối, từ trước tới nay không có ngoại lệ

Khi tôi bước tới, người phụ nữ tình cờ thay đổi tư thế, cô ta cúi người xuống, chống hai tay lên bàn, nửa người cúi xuống, cong cao cặp mông căng tròn

Thật là

Tôi không thể chịu đựng được nữa, tôi nhanh chóng bước đến, chen ngang người phụ nữ tóc dài. Vốn muốn nắm lấy cánh tay của Lâm Tử Khiêm, nhưng đầu vẫn có chút choáng váng, không biết dưới chân giẫm lên cái gì, chân mềm nhũn, trực tiếp ngồi ở trong vòng tay Lâm Tử Khiêm

Thắt lưng nóng lên, thời khắc tôi ngã vào vòng tay anh ấy, Lâm Tử Khiêm ôm lấy eo tôi, lòng bàn tay anh ấy đông cứng lại, nhưng ngay lập tức thả lỏng

Tôi hơi ngại ngùng, hơn hết là xấu hổ

Bạn bè tốt, quen biết nhau nhiều năm như vậy cũng chưa từng có bất kỳ hành động thân mật nào, hôm nay dựa vào men rượu mà tôi đã trực tiếp ngồi lên đùi anh ấy rồi

Nhưng không có cách nào, cô gái tóc dài ở bên cạnh cứ nhìn chằm chằm, tôi chỉ có thể cắn răng nói

"Thật ngại quá chị gái, bạn trai em đang đợi em".

(11)

Gương mặt của chị gái tóc dài kia bỗng chuyển sang đen như nhọ nồi

Nhất là sau khi thấy tôi ngồi trên đùi Lâm Tử Khiêm, gương mặt được trang điểm đậm kia, ánh mắt lộ ra vẻ không vui

Tôi không quan tâm đến điều đó, thay vào đó, tôi tiếp tục dựa vào lòng Lâm Tử Khiêm, nhìn cô ta bằng ánh mắt khiêu khích

Tôi không biết tại sao bản thân lại làm vậy, có lẽ là do tác động của chất cồn, lúc này tôi chỉ muốn tập trung tinh thần giúp Lâm Tử Khiêm đuổi người phụ nữ có pháo đài phòng thủ lớn này đi thôi

Chị gái tóc dài tức giận lườm tôi một cái, sau không thèm đếm xỉa tới tôi, quay sang nhìn Lâm Tử Khiêm: "Anh đẹp trai, đây là ai vậy?".

Vừa nói người phụ nữ đó vừa chỉ tay về phía tôi. Dưới ánh đèn của quán bar, bộ móng tay sơn đỏ của cô ta làm tôi cảm giác có chút quỷ dị

Lâm Tử Khiêm im lặng hai giây, sau đó tay phải của anh ấy đặt lên eo tôi: "Bạn gái tôi, cô không nhìn thấy sao?".

Chà, Lâm Tử Khiêm vốn rất giỏi trong việc từ chối phụ nữ mà

Chính Lâm Tử Khiêm đích thân xác nhận, người phụ nữ tóc dài không thể không tin, lẩm bẩm một câu rồi cầm ly rượu quay người rời đi

Thật trùng hợp, lúc cô ta quay người, bản nhạc cũng đúng lúc kết thúc, trả lại không gian yên tĩnh trong vài giây

Tôi thoáng nghe thấy cô ta lẩm bẩm một mình: "Đẹp trai đấy, vậy mà lại thích trẻ vị thành niên".

Tôi:???

Cô mới là trẻ vị thành niên, cả nhà cô đều là trẻ vị thành niên!

Âm nhạc lại vang lên, tôi thu hồi ánh mắt khỏi người phụ nữ tóc dài có pháo đài phòng ngự lớn kia, lúc này mới chợt nhớ ra mình vẫn đang ngồi trên đùi Lâm Tử Khiêm

Giật mình, tôi nhanh chóng nhảy xuống

Suýt chút nữa là quên mất, Lâm Tử Khiêm là người mắc bệnh sạch sẽ, trước nay đều không thích tiếp xúc gần với người khác, ngoại trừ... anh trai tôi

(12)

Nghĩ lại cảnh tượng vừa rồi tiếp xúc thân mật với Lâm Tử Khiêm, tôi không khỏi đỏ mặt

Có lẽ đây là lần duy nhất trong đời tôi có cơ hội được gần Lâm Tử Khiêm đến vậy

Tôi ngẩng đầu, cẩn trọng nhìn anh ấy, phát hiện ra sắc mặt của Lâm Tử Khiêm không được tốt lắm

Anh ấy ngồi trên ghế, vẫn giữ nguyên tư thế vừa nãy, tay phải cầm ly rượu, đầu ngón tay xoa nhẹ lên thân ly, giữa lông mày hơi nhíu lại

Tim tôi thắt lại, vội vàng xin lỗi

"Xin lỗi, anh Tử Khiêm, vừa rồi em chưa hỏi ý kiến của anh mà đã...".

Lỡ như anh ấy có ấn tượng tốt với người phụ nữ tóc dài với pháo đài phòng ngự lớn vừa rồi thì sao?

Đột ngột bị tôi làm gián đoạn, trong lòng chắc sẽ không vui

"Không sao".

Đầu ngón tay Lâm Tử Khiêm siết chặt ly rượu, trầm giọng nói

Vẻ mặt anh ấy thản nhiên: "Cảm ơn em đã giải vây giúp anh".

Thấy anh ấy nói vậy, lo lắng trong lòng tôi như đã được gỡ xuống, tôi xua tay: "Không có gì đâu ạ".

Bầu không khí hơi ngại ngùng

Nhưng may mắn thay, sau vài phút, anh trai tôi đã chạy đến

Còn dẫn theo chị dâu tôi tới cùng. Hay thật, kiểu tóc hai người giống nhau, anh tôi thì vuốt ngược, tóc mái chị dâu tôi cũng bị thổi loạn hết cả lên

Vừa sửa lại tóc, chị dâu vừa phàn nàn: "Anh trai em không biết mượn xe thể thao ở đâu, nằng nặc đòi chở chị đi hóng gió, kết quả thành ra như thế này".

Anh trai tôi chắc là hóng gió khát nước, cầm ly rượu của tôi uống một hơi hết sạch

Tôi thật sự cạn lời, giúp chị dâu sửa lại tóc: "Đường chỗ chúng ta giới hạn tốc độ là 60, anh trai em lại có thể làm tóc chị rối thành thế này".

Chị dâu không trả lời mà đưa mắt nhìn về phía Lâm Tử Khiêm, cười nói: "Tử Khiêm, em không bắt nạt em chị lúc bọn chị không ở đây đấy chứ?".

Lâm Tử Khiêm có chút ngạc nhiên, sau đó lắc đầu: "Không ạ".

Chị dâu rõ ràng chỉ đang nói đùa, nhưng Lâm Tử Khiêm lại có vẻ không thoải mái, vừa nói xong liền nhấp một ngụm rượu

Không rõ lý do vì sao, sau khi chị dâu đến, sắc mặt của Lâm Tử Khiêm có vẻ không thoải mái lắm

Bốn con người, chỉ có ba người chúng tôi vẫn đang trò chuyện, nhưng Lâm Tử Khiêm hôm nay rất ít nói, thay vào đó bắt đầu uống hết ly này đến ly khác

Tôi ở bên cạnh lặng lẽ nhìn, trong lòng vừa xót xa vừa đau khổ

Tôi là người duy nhất trên đời yêu người không nên yêu, người mà tôi luôn cất giấu hình bóng của người ấy trong lòng, cũng vì không thể yêu mà đau thấu tận tâm can

Tôi đau khổ vì anh ấy, nên cũng theo anh ấy uống cạn từng ly từng ly một

Sau đó--

Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra với Lâm Tử Khiêm sau đó, dù sao thì tôi cũng mất trí rồi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.