Cuối cùng, xe khách cũng đã đến bến xe sau bao lâu nó chờ đợi mỏi mòn. Chợt, giọng lơ xe vang lên:
"Alo, alo bà con ơi, xe đi Sài Gòn đến rồi đây, ai đi Sài Gòn lên xe dùm em.. alo alo"
Từng người, từng người bước lên xe theo hướng dẫn của lơ xe:
"Dạ, anh chị ngồi đúng vị trí ghi trên vé dùm em ạ"
"Dạ đúng rồi ạ, vị trí của ghế in trên vé đó ạ"
"Dạ đúng rồi ạ!"
"Dạ dạ!.."
* * *
Lơ xe nhanh nhẹn trả lời từng câu hỏi của các hành khách. Hành khách trên xe đại đa số đều là những người lớn tuổi lên thành phố khám, chữa bệnh hay lên đó thăm hỏi người thân này kia nên có nhiều điều không hỏi đăm ra hay hỏi lơ xe này kia.. điều đó cũng dễ hiểu.
Nó ngồi ở ghế gần cuối. Bình thường, vị trí ghế ngồi trên xe thường được sắp xếp theo thứ tự người đặt trước sau và nó là một trong những hành khách đặt trước do chuyến đi này cũng được nó chuẩn bị khá lâu nên được sắp ngồi hàng đầu. Nhưng thôi, nó ngại mấy cô chú lớn tuổi họ thường muốn ngồi hàng đầu, và họ thường có thói quen nói chuyện tâm sự với nhau. Nói những điều mà nó thường không hiểu hoặc những vấn đề nó cảm thấy khá "xà lơ" nên thôi, nó đề nghị bên nhà xe sắp cho nó ngồi hàng ghế gần cuối cho yên tĩnh ấy mà, dù sau thì nó cũng không say xe.
Còn anh, chắc anh đặt xe sau nó không bao lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-anh-trai/3334522/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.