Tôi không biết bây giờ mình đang bị gì? Bị làm sao nữa.
Không phải tôi cố gắng xuất 4 năm qua về là để có thể được bên cạnh hắn được sánh bước bên hắn hay sao.
Sao giờ đây lại cảm thấy bản thân mình và hắn như có gì đó ngăn cấm không thể đến được với nhau vậy.
Nhìn vào khuôn mặt hắn giờ đây tôi không biết mình nên vui hay buồn.
Vui vì hắn có lẽ đang muốn quay lại với tôi chăng.
Buồn vì hắn nói những lời làm tôi tổn thương mà chẳng thể nào rút lại được.
Sao tình yêu giữa tôi và hắn lại gặp nhiều trắc trở đến vậy.
Sao chẳng được như những cặp đôi ở ngoài kia trả đâu xa ngay như Dao Dao và Lâm Kiệt cái tình yêu ồn ào lúc nào cũng cãi nhau lúc nào cũng đòi chia tay nhưng chưa bao giờ rời bỏ nhau.
Phải chăng ông trời muốn thử thách chúng tôi.
Thấy hai đứa tôi trả qua cuộc tình êm đềm quá nên muốn cuộc tình này gặp chút khó khăn ngăn cách.
Tôi chỉ muốn một tình yêu đơn giản thuộc về mình khó đến thế sao?
Mong ước có được người yêu thương chiều chuộng có phải là rất quá đáng không nên ông trời mới không muốn cho tôi.
Muốn gây khó dễ cho tôi và hắn.
Như tôi lại muốn trái ý của ông trời cứ muốn ở bên cạnh hắn muốn cũng hắn bên nhau đến trọn đời.
Nhưng bây giờ nhận lời quay lại với hắn ngay có phải hơi mất mặt không.
Vì hắn làm tôi buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-anh-da-lau/3558023/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.