Hôm nay hắn đi đến công ty từ rất sớm. Chủ tịch mà luôn bận rộn.
Nhưng hắn vẫn luôn dành thời gian để ăn cơm cùng tôi.
Tôi không muốn làm chức vị quá cao nên hắn bắt tôi làm thư kí riêng cho hắn.
Đúng kiểu mề mỏng cứng rắn đủ cả.
Hắn rời nhà đi không quên chào tôi bằng một nụ hôn tạm biệt.reng ~ reng ~
Điện thoại tôi đổ chuông liên hồi.
Một dãy số lạ chưa từng được lưu trên điện thoại hiện lên.
Tôi bắt máy.
- " Alo. Ai vậy ạ "
Đầu dây bên kia là một giọng nữ tuổi trung niên chuyền tới.
- " Cô có phải là Lưu Linh không? " _ chất giọng đầy tính cao ngạo.
- " Dạ đúng rồi ạ. Cho hỏi … Ai vậy ạ? " _ tôi vẫn chưa biết được là ai đang liên lạc với mình.
- " Tôi là mẹ của Tống Nhiên. "
Âm thanh truyền vào tai tôi làm cho bản thân tôi cứng đơ.
Tuy là người yêu của Tống Nhiên tính đến nay đã là 3 năm nhưng chưa bao giờ tôi gặp bất kì trưởng bối nào bên gia đình nhà hắn cả.
Chúng tôi chỉ thường xuyên đi chơi cùng bạn bè. Chưa từng nghĩ tới ra mắt nhà người yêu, nhưng đó là tôi thôi.
Chứ hắn thì đã từng gặp gia đình tôi rồi. Hắn nằng nặc đòi về nhà tôi để thăm hỏi ba mẹ tôi.
Vì do thấy hắn lải nhải nhiều cảm thấy phiền trong lúc bồng bột tôi đã dẫn hắn về mà ra mắt.
Nhưng gia đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-anh-da-lau/3551610/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.