Khuân mặt lạnh lùng đầy vẻ kinh thường mà các em các chị nữ sinh trong trường trước nay mê mẩn đi đâu mất rồi.
Giờ nhìn khuân mặt này của hắn chắc không ai tin đây là Tống Nhiên học bá đầy lạnh lùng của đám nhóc đó đâu.
Ăn uống xong hắn đưa tôi về nhà.
Hắn dừng lại móc ra chùm chìa khoá mà đưa cho tôi.
- " Em cầm lấy. "
Tôi không hiểu hắn đưa chìa khoá cho tôi làm gì nên đành hỏi lại.
- " Anh đưa chìa khoá cho em làm gì? "
- " Chìa khoá nhà anh. Bao giờ em muốn về đấy sống thì nhớ dọn cả đồ vào "
Hằn nỏ nụ cười mà trêu nghẹo tôi.
- " Không sợ em vào lấy hết đồ của anh đi à? "
Tôi cười cười mà trêu chọc hắn.
- " Vậy nhớ lấy cả anh đi nhé "
Nghe hắn nói vậy mặt tôi đỏ bừng đúng là người đàn ông miệng lưỡi thật ngọt. Đúng chuẩn trà xanh chính hiệu.
Tôi đánh mạnh vào ngực hắn rồi nói
- " Đồ trà xanh "
Hắn cũng không chút ngần ngại mà thừa nhận.
- " Rất vinh dự được làm trà xanh của em "
Tôi mặt càng đỏ hơn mà để hắn đúng đó cười mà bỏ vào nhà.
Vào nhà vẫn thế. Vẫn những câu hỏi dồn dập đó.
- " Người có tình yêu đi đâu mà bây giờ mới thèm về thế? " _ Vũ Vân nhìn tôi mà hỏi.
- " Đồ trọng sắc khinh bạn, tan làm từ bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-anh-da-lau/3551609/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.