Nói xong tôi không kìm được nước mắt nữa mà khóc oà lên khóc như một đứa trẻ bị ba mẹ mắng vậy.
Vũ Vân với Dao Dao không biết nên khuyên tôi làm sao chỉ đành ôm lấy tôi để tôi trút hết nỗi buồn phiền trong lòng ra. Khóc được một lúc thì tôi cũng lên tiếng
- " Thôi tao không sao đâu. Mấy về quê chơi vui vẻ rồi chấn dứt cái tình cảm này thôi tao quá mệt mỏi rồi tao không muốn yêu đương nữa. "
- " Rồi mày cũng sẽ gặp lại Tống Nhiên thôi làm sao mà mày trốn tránh được nó mãi "
- " Tao định rồi sau khi về quê xong quay lại đi làm thì cũng chả gặp nhau nữa. Tao cũng xoá game thôi cũng nên tập trung vào sự nghiệp của bản thân rồi. Tao cũng...haizzz.... nên chặn mọi cách thức liên lạc rồi tao sợ mỗi lần tao kiên định rồi nó lại đến đánh đổ ý chí đó nên lần này tao tự mình cắt đứt hết mọi thứ. "
Nói với nhau một lúc lâu tâm trạng của tôi cũng dần ổn định lại.
Bọn tôi bảo nhau đi nghỉ ngơi mai còn quay lại kí túc xá để chuyển hành lý..
____...___
Tại kí túc xá.
Vì hôm qua tâm trạng không vui nên cả đêm chả ngủ được nên sáng nay tui tôi đi sớm về kí túc xá.
Đang dọn đồ thì Lâm Kiệt đến, Dao Dao gọi anh ý đến để chuyển đồ giúp chúng tôi chứ quá nhiều đồ nên chuyển khá vất vả.
Tôi tranh thủ chạy đi mua nước về.
Đang đi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-anh-da-lau/3551594/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.