Tôi biết là kiểu gì cũng bị phát hiện nên ngồi dậy chả biết từ bao giờ nước mắt đã làm nhoè đi lớp trang điểm của tôi. Vũ Vân thấy vậy cuống lên
- " Sao lại khóc? Đừng nói với tao là mày vẫn còn tình cảm với thằng khốn nạn Giang Thần đấy nhá? "
Tôi trầm lặng một lúc rồi trả lời
- " Không phải. Tao đâu có điên đi lụy thằng đó chứ. "
Vũ Vân nghe vậy liền đoán ra ngay việc tại sao tôi làm vậy mà gặn hỏi tôi
- " Trước đây tao có hỏi mày nhưng mày nói mày chỉ coi nó là chị em thôi mà? "
Đúng là Vũ Vân rất hiểu tôi. Chỉ cần nhìn tôi là cậu ấy biết tôi có tâm sự gì buồn phiền gì. Tôi biết người Vũ Vân nói là ai... ( Còn ai nữa chỉ có thể là Tống Nhiên). Tôi biết mình chả thể dấu nổi hai người này nữa mà vừa nói vừa sụt sịt chả biết từ đâu mà nước mắt tôi cứ trào ra.
- " Tao luôn cho là mình mạnh mẽ sẽ chả bao giờ phải đau lòng vì ai cả. Lúc trước là tao không muốn thừa nhận tao muốn quên đi nên tao nói dối đấy. Làm sao mà quên được tao yêu đơn phương nó những 3 năm rồi. Tao muốn làm người yêu nó muốn nắm tay muốn đi cùng nhau với tư cách là người yêu chứ không phải là bạn bè hay chị em. Nhưng chắc tao không làm được. "
Vũ Vân nghe tôi nói vậy mặt nó thoáng nên nét buồn hẳn
" Vậy sao mày không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-anh-da-lau/3551593/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.