Tôi ngại ngùng đáp: "Hì hì, không căng thẳng nữa ạ."
"Con đó, phải biết thông cảm cho ba mẹ, không có người cha người mẹ nào muốn con gái mình không có khả năng sinh đẻ cả."
"Vâng, con... rất thông cảm mà."
"Dương Dương, chuyện con không thể sinh đẻ, là lừa ba mẹ đúng không?"
Tôi lập tức khựng lại, khi đối diện với loại câu hỏi thẳng thừng thế này, tôi không biết nên lắc đầu hay nên gật đầu đây.
Cô Lưu nói tiếp: "Dương Dương, con và Tiểu Tân quen nhau từ hồi cấp ba, cũng có thể coi như bạn bè từ bé cùng nhau lớn lên, tâm tư của hai đứa luôn ở bên nhau, thấy hai con có người bầu bạn như vậy, từ tận đáy lòng cô rất vui. Thực ra, từ khi con và Tiểu Tân không hẹn mà nói đều không muốn kết hôn, cô có thể đoán ra được chút ít manh mối, chỉ là không dám chắc mà thôi, hoặc có thể nói rằng cô không muốn tin. Cho đến khi cô đến Mỹ thăm Tiểu Tân, yêu cầu con bé cho cô một lý do thật thuyết phục để không kết hôn, con bé mới ngập ngừng rằng người con bé yêu chính là con, lúc đó cô mới nhận ra rằng cô phải đối diện với vấn đề này một cách nghiêm túc."
Tôi ngây ra: "Hả? Tiểu Tân... nói với cô... bọn con..."
Cô Lưu thở dài: "Phải, Tiểu Tân nói với cô rằng hai đứa yêu nhau, muốn được cha mẹ chúc phúc, ôi, lúc đó, con bé khóc, cô cũng khóc..."
Nói đến đây, cô Lưu rơi nước mắt, não tôi như dừng hoạt động, chỉ biết cúi đầu nhỏ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tai-tuyen-thanh/958141/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.