Nhìn vẻ mặt quá đỗi bình tĩnh của Tiểu Tân, không biết nàng lại nghĩ ra phương pháp chấn chỉnh gì tôi đây. Trong lòng tôi lo lắng bất an, ai ngờ ông trời cũng muốn căng thẳng cùng tôi, đến mức "bụp" một cái đèn điện tối ngòm. Tôi dặn Tiểu Tân ngồi yên đừng động đậy, để tôi đi lần mò tìm đèn pin cầm tay: "Chắc là sập cầu dao đấy, để tớ xuống lầu bật cầu dao lên."
Tiểu Tân đứng dậy: "Tớ đi xuống cùng cậu."
Tiểu Tân cầm lấy đèn pin soi đường, chúng tôi một người đi trước một người đi sau ra khỏi cửa, đến trước bảng điện ở tầng hai, dưới sự giúp đỡ của ánh đèn lập loà, tôi bắt đầu tìm kiếm nút bật tắt cầu dao.
Tiểu Tân cứ kéo góc áo đằng sau lưng tôi, tôi cười với nàng: "Đừng sợ, chỉ là mở cầu dao thôi, sao cậu nhát gan thế?"
"Không phải nhát gan." Tiểu Tân cãi lại: "Mà là không có gan chút nào, đừng nói nữa, cậu cẩn thận đấy!"
"Ồ, không có gan à? Hoá ra Tân Tân nhà mình là người con gái không hoàn hảo ha."
"Cậu... cậu đừng lắm điều với tớ nữa, tập trung đi!"
Tôi đắc ý phì cười, chợt nảy ra ý tưởng hù doạ Tiểu Tân, lập tức vạch ra một mưu kế thật hoàn hảo trong đầu. Thế là —-
"Dương Dương? Cậu sao thế? Sao lại run hết cả người thế?"
Tôi không đáp lời nàng, tiếp tục run lẩy bẩy.
Tiểu Tân sốt ruột: "Cậu sao thế? Hả?"
Tôi cố nặn ra âm thanh giả mà như thật: "Tiểu... Tân... tớ... bị... giật... điện... rồi."
Còn chưa kịp nói xong đã nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tai-tuyen-thanh/958140/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.