"Hàn Đông, không nghĩ cậu cũng có thể nặn bánh đẹp vậy nha." Lão K nghiên cứu vỏ bánh của Hàn Đông.
"Đâu có, mỗi lần nhà tôi gói sủi cảo, tôi đều phụ trách nặn vỏ bánh, luyện nhiều quen thôi."
"Đúng là người đàn ông tốt trường phái hiện đại."
"Ha ha, tôi phải chuyển sang hâm hộ Bộc Tồn Tích mới được."
"Đúng là người đàn ông tốt." Do Phi lắc lắc đầu nói: "Sau này Tiểu Tân thật có phúc nha."
Ặc, đúng vậy, Hàn Đông đúng là một người có thể dựa dẫm. Tôi bỗng nhiên muốn cùng Quyên Tử uống thật say, khóc thật to như tối qua.
"A, ha ha, sao cậu có thể ngốc đến vậy, xem cậu nặn kìa, vón cục thành một đống rồi, nhìn y hệt như dáng người Do Phi vậy." Trương Đình cướp lấy kiệt tác trong tay tôi, cười vui vẻ như nhặt được vàng.
Do Phi không chịu thua: "Cậu nói linh tinh gì thế, sao có thể nhìn giống tôi được, dù tôi có hơi mập một chút, nhưng không đến nỗi tròn vo như vậy, ngày mai tôi liền đi giảm cân, phải lấy lại dáng vóc ngày xưa mới được."
Tôi nhìn cái sủi cảo tôi nặn, lại nhìn sang Do Phi, cũng không nhịn được mà bật cười: "Sủi cảo tôi nặn cũng mới mẻ thật đó ha, này Do Phi, thật ra cậu không cần giảm béo, tôi thấy vóc dáng cậu cũng đẹp lắm chứ, dù hơi tròn một chút, nhưng mà quả bóng ở bụng cũng được tính là vóc dáng sao."
"Chao ôi, tôi chính hổ lạc bình dương bị khuyển khi*, thưa cô Quan, kỹ năng làm tổn thương người khác của cậu thực sự chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tai-tuyen-thanh/238505/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.