Vậy nên, tôi rất khâm phục lòng dũng cảm này của Do Phi, đâu có dễ dàng gì, đó đúng là một loại công việc mà không phải ai cũng dám làm.
Không hiểu sao tôi cứ nhìn thấy hắn là cảm thấy hắn rất đáng ghét?
Do Phi tiến tới gần, chúng tôi không thể vô duyên đến mức vừa thấy người ta đã bỏ chạy, huống hồ cũng đã từng là bạn cùng lớp với nhau
"Hai cậu vẫn không thay đổi chút nào nhỉ."
Có vẻ tôi vẫn luôn không khác gì, chỉ riêng Tiểu Tân càng ngày càng trưởng thành hơn từ khi vào làm việc cho công ty. Nhưng mà Do Phi kia, ôi Chúa ơi, hắn ta quả thực thay đổi hoàn toàn, cậu nhanh niên tháo vát nhanh nhẹn năm nào giờ đây đã béo thêm một vòng bụng, cái bụng bia của hắn đầy đặn như đang nhìn chòng chọc vào đôi mắt tôi, cộng với bộ quần áo hàng hiệu hắn khoắc lên người, tất thảy đều toát lên vẻ nhà giàu mới nổi.
"Ha ha, không phải cậu cũng chẳng thay đổi gì sao." Tiểu Tân ứng phó đáp lại.
Tôi nghe mà muốn cười, thế này mà cũng gọi là chẳng thay đổi sao? Lại ca thán thêm một tiếng Chúa ơi. Nhưng sau đó tôi vẫn cứ phụ hoạ cùng Tiểu Tân: "Ừ, tôi thấy cậu không khác gì trước đây."
"Ha ha, tôi khác hồi trước lắm đấy."
Ha, tên này cũng có chút biết mình biết ta, biết bản thân đã thay đổi. Sau đó tôi nghe hắn hỏi: "Hai cậu đã kết hôn chưa?"
Thật lòng tôi không thích nói chuyện cùng hắn, cứ đứng đờ người như vậy không tiếp lời. Tiểu Tân thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tai-tuyen-thanh/238497/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.