Tôi không thể nhớ nổi đêm ấy tôi và anh ta đã quần nhau bao nhiêu lần mới hết tác dụng của thuốc. Sau lần một thì những lần sau đó càng lúc càng mạnh bạo. Đến khi sức cùng lực kiệt cuối cùng dường như cả tôi và anh ta đều thiếp đi.
Đến khi trời gần sáng tôi mới bật dậy đã thấy Khánh dậy từ bao giờ, anh ta cũng đã mặc quần áo chỉnh tề, đang nhìn chăm chăm xuống ga đệm trắng muốt. Tôi không biết anh ta nhìn gì, lúc hướng mắt xuống mới thấy đang nhìn những giọt máu lấm tấm trên ga đệm ấy. Sắc mặt anh ta vừa lạnh lùng, vừa u ám còn có cả một nỗi thất vọng trong đáy mắt. Tôi không hiểu anh ta đang nghĩ gì chưa kịp ngồi dậy đã thấy cánh cửa bên ngoài mở ra, mẹ tôi từ bên ngoài bước vào vừa hay nhìn thấy cảnh tượng này. Còn không đợi chúng tôi lên tiếng mẹ tôi đã sững lại rồi nói:
– Khánh, Vân… hai đứa…
Tôi nhìn mẹ, rõ ràng tất cả mọi việc chẳng phải đều do một tay mẹ sắp xếp sao? Chẳng phải hai cốc nước kia đã bị cho rất nhiều thuốc kích dục sao, chẳng phải cửa bên ngoài cũng là mẹ khoá để Khánh phải vào tìm tôi sao, chẳng phải mẹ bảo tôi vào dọn dẹp qua phòng rất đúng lúc sao? Tất cả đều rất vừa vặn, đều rất hợp tình hợp lý, đến nỗi tôi còn cảm thấy vở kịch này hoàn hảo và xuất sắc đến mức không có chút tì vết nào cả. Ngay cả việc mẹ đứng đây, vào giờ phút này cũng hoàn hảo đến vô cùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-suot-mot-doi/264911/chuong-7.html