Cậu Ương Ương bị gia đình bỏ rơi vì mẹ bỏ đi, ba và tình nhân cãi nhau. Nên ông ta nhẫn tâm đem cậu bỏ đi mà không hề có 1 sự luyến tiếc nào. Cậu thật bất hạnh khi phải sinh ra trong một gia đình như vậy. Lúc ấy, cậu chỉ mới 5 tuổi còn hắn 15 tuổi. Hắn vì thấy cậu tội nghiệp nên nhặt về để mẹ nuôi cậu.
Từ khi sống trong nhà này, cậu cảm thấy rất sung sướng. Bởi vì mọi người trong nhà này ai cũng yêu thương cưng chiều cậu hết mực. Gia đình của hắn thuộc gia đình giàu. Mẹ hắn là tổng giám đốc của một công ty mà trước khi ba hắn mất đã để lại. Mẹ hắn lúc trước chỉ là nữ công gia chánh nên không biết làm những việc này. Nhưng vì gia đình nên mẹ hắn đã rất cố gắng để làm công ty ngày càng đi lên.
Thấy mẹ khổ cực như vậy nên hắn trở nên lạnh lùng và luôn cố gắng để có thể phụ giúp mẹ của mình. Nhưng khi ở với cậu thì hắn thay đổi hoàn toàn, dịu dàng hơn không còn khuôn mặt lạnh lùng như khi tiếp xúc với những người khác. Khi hắn 25 tuổi, hắn phát hiện tình cảm hắn dành cho cậu không phải là tình anh em mà còn là một tình cảm khác. Giống như tình yêu nam nữ vậy. Hắn bày tỏ tình cảm với cậu. Nhưng cậu từ chối. Hắn dùng sự dịu dàng để cảm hóa cậu. Vì cảm động trước tình cảm của hắn nên cậu đồng ý.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.