Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Anh hôn trán cô, nhẹ giọng cam kết với cô: “Chỉ cần em không thương tâm, bắt anh làm gì cũng được.”
Lạc Y đưa tay ôm anh, tay cô siết chặt lưng anh.
Anh nhẹ nhàng vuốt gò má cô, nói: “Lần này em đi ra ngoài, mẹ em nhất định rất đau lòng. Cảm thấy mình nuôi không con gái.”
Lạc Y hít mũi: “Mẹ có ba em, anh không có ai. Sao em có thể bỏ mặc anh lẻ loi một mình.”
Ở trong thành phố xa lạ này, sao cô nỡ tâm bỏ anh một mình đứng cả đêm trong gió tuyết?
Tiểu Bạch đau lòng ôm chặt cô. Cô khóc mệt, nằm ngủ trong ngực anh. Tiểu Bạch nhẹ nhàng vỗ lưng cô, cho cô ngủ an ổn.
Điện thoại Tiểu Bạch reo, là Lăng Vi. Anh nhấn từ chối, vì sợ đánh thức Lạc Y, anh mở tin nhắn, gửi tin cho Lăng Vi.
Lăng Vi nói: “Tôi và Diệp Đình, còn có Lôi Tuấn, Lôi Đình cùng tới. Chúng tôi đi khuyên nhủ dì Kỷ Mẫn, cậu chờ tin tức của chúng tôi. Cậu chăm sóc tốt Lạc Y, đừng để cô ấy khổ sở.”
Tiểu Bạch nói: “Cảm ơn.”
Anh muốn viết thêm mấy chữ, nhưng đau lòng không viết được gì.
Lăng Vi, anh Đình, Tiểu Tuấn và Tiểu Đình là anh gọi nói cho bọn họ.
Muốn hóa giải hiểu lầm của mẹ Lạc Y đối với anh, bốn người bạn nàycủa anh đúng là nhân vật quan trọng nhất rửa sạch tội danh cho anh.
Anh không muốn khiến Lạc Y xích mích với người nhà cô, nên anh phải tận lực xóa bỏ hiểu lầm.
Tiểu Bạch rất cảm động, anh không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264576/chuong-1784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.