Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lăng Vi chạy đến chỗ Diệp Đình. Diệp Đình giơ tay chỉ lên trên vách đá: “Em nhìn thử cái bóng đó một chút!”
Lăng Vi nhìn lên vách đá: “Thế nào?” Cô nhìn cẩn thận.
Phát hiện...Trên vách đá có một cái cửa hang là sáng, các cửa hang khác đều bị bóng của nhánh cây che tối, rất tối! Mười mấy cửa hang, chỉ có một cái là sáng!
“A! Tượng phật tứ năm là dùng chỗ này, ở chỗ này!” Lăng Vi nhìn chằm chằm cửa hang được chiếu sáng.
Trên đỉnh những cây đó có một lỗ hổng, ánh mặt trời là từ lỗ hổng này chiếu xuống.
Cái lỗ hổng này, là hình tượng phật thứ năm!
Lăng Vi nói: “Tượng phật này, thì ra là dùng ở chỗ này... Cửa hang kia nhất định là cửa vào a!”
Giang Quân và Lôi Tuấn cũng biết!
Tối hôm qua, lúc bọn họ phát hiện tượng phật thứ năm không có ánh mặt trời, cho nên, không nhìn thấy bóng mờ!
Mà hôm nay, đúng lúc ánh mặt trời theo cái đó khe hở nhánh cây chiếu xuống.
Mà ánh mặt trời chiếu qua cái khe hở kia, lại chiếu đúng vào một cái cửa hang động!
Lăng Vi nghiến răng nghiến lợi nói: “A Đạt này có phải bị bệnh thần kinh hay không... Loại này thiết kế cô cũng nghĩ ra được?”
Lý Thiên Mặc cũng gật đầu: “Đúng là bệnh thần kinh... Hoặc là bệnh tâm thần.”
Lúc này, Lão Hắc dòm cửa hang nói: “Trước kia, tôi nghe người ta nói qua, toàn bộ cấu tạo căn cứ hút máu, đều do một tay A Đạt thiết kế, rất nhiều người đều đồn cô là thiên tài.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264485/chuong-1693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.