Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lôi Niểu Niểu nói: “Vậy thì không phải ông nên quan tâm rồi, hiện giờ chúng ta hãy đặt tên cho cháu trai, cháu gái của chúng ta thôi.”
“Đúng đúng, mau đặt tên!” Ông cụ Lôi chợt nói: “Ông phải đi mua từ điển!”
Ông cụ Diệp theo sát: “Ai ai, chờ tôi chút, tôi đi cùng ông.”
Lôi Niểu Niểu nhìn hai người, bật cười: “Chẳng phải trong điện thoại có phần mềm đặt tên sao... Ai còn dùng từ điển nữa chứ...” Hai ông cụ đứng lại, quay đầu nhìn cô.
Lôi Niểu Niểu vô cùng ra oai lấy điện thoại di động ra, tải phần mềm đặt tên, ở cột dòng họ viết họ Diệp, bé nam, viết sinh nhật ngày 28 tháng 6 năm XX, chọn đặt tên hai chữ.
Bên dưới hiện ra một hàng các tên, còn đính kèm thêm điểm.
Còn có giải thích, em bé sinh vào ngày này, ngũ hành thiếu thủy, thiếu thổ.
Hệ thống đề cử: Diệp Oa, nhận được: 100.
Lăng Vi: “...”
Diệp Đình: “...”
Lý Thiên Mặc: “...”
Lôi Thiếu Tu đột nhiên không muốn thừa nhận Lôi Niểu Niểu là con của ông, chuyện gì đay xảy ra vậy?
Ông cụ Lôi trợn trắng mắt, ông cụ Diệp dựng râu, trừng mắt: “Phần mềm quỷ gì đây, quá không đáng tin. Đi thôi, hai chúng ta vẫn nên mua từ điển thôi.”
Lôi Niểu Niểu gọi hai ông: “Đừng đi vội a! Bên dưới còn có nữa này!” Cô nhìn xuống...
Diệp Ô... Diệp Nê... Diệp Chiểu...
Lôi Niểu Niểu nổi trận lôi đình, không phải đang đùa cô chứ?!
“Được rồi, để cháu thử chọn ba chữ xem sao.” Cô ấn thoát, chọn tên ba chữ.
Sau đó, hệ thống đề cử một đống: “Diệp Ủng Trú, Diệp Thiện Đản, Diệp Bính Thượng Hải...”
Trời ơi... Lôi Niểu Niểu muốn hỏng mất, chợt cảm thấy ba chữ “Lôi Niểu Niểu” đẹp đẽ cỡ nào, thân thiện nhường nào!
Cô lặng lẽ tắt di động, ra dấu tay xin mời với ông nội cô và ông Diệp: “Hai ông vẫn nên đi mua từ điểm thôi ạ...”
Hai ông lão đi mua từ điển, trở về rất nhanh.
Ông cụ Lôi nói: “Chúng ta lật tùy tiện, lật đến trang nào, thì chọn một cái tên thật hay.”
Lôi Niểu Niểu nói: “Vậy quá tùy tiện rồi? Nhỡ đâu lật vào... Thỉ* Nha, Niệu* Nha, vậy cháu trai, cháu trái của cháu sẽ liều mạng với hai cụ đó?”
*Thỉ: phân, Niệu: nước tiểu
Ông cụ Lôi cả giận: “Cái miệng của cháu đúng là muốn ăn đòn!” Vừa nói, vừa lật từ điển: “Ông không tin! Ông phải lật được tên hay ----------“
Ông cố ý lật ở giữa, thầm nghĩ ở vị trí này có “F, G, H, I”, ngụ ý cũng không tệ. Kết quả, vừa lật... “Phí*”...
*Phí: khỉ đầu chó
“Ha ha ha ---------“ Lôi Tuấn, Hạ Tiểu Hi bật cười. Hai người bọn họ vừa đi nấu cơm, vừa ra đây thì thấy đám người đang đặt tên... chọc hai người buồn cười.
Trong nháy mắt tâm lý Lôi Niểu Niểu được an ủi: “Cái tên này của ông... cũng không hay hơn cháu là bao...”
Đám người cười đau cả bụng.
Lăng Vi cũng vui lây, nhưng... vừa cười, vết dao liền đau. Cô không nhịn được...
Lăng Vi bèn nói: “Được rồi... để cháu đi xem hai đứa nhóc, rồi đặt tên sau...”
Lăng Vi rất muốn nhìn con... đã bốn ngày rồi, cô còn chưa được gặp...
Diệp Đình bế cô lên xe lăn, đưa cô vào thang máy lên tầng. Lên đến tầng năm, anh bế cô vào trong nhìn. Lăng Vi cố nén cơn đau, hỏi anh: “Tình hình của các bảo bảo thế nào rồi? Bác sĩ nói thế nào? Bao giờ có thể ra?”
Diệp Đình nói: “Bác sĩ bảo các bảo bảo bị viêm phổi, còn bị tụt huyết áp nhẹ, có điều hai ngày nay đã dần tốt lên. Bác sĩ nói, nếu tình hình hai ngày nữa của bảo bảo ổn định, có thể cho chúng ta chuyển viện.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.