Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lôi Niểu Niểu đắc ý, cô nhảy cỡn lên, nhấc chân liền bỏ chạy.
Tính cách Lý Thiên Mặc cũng không phải dễ nói chuyện như vậy! Tính khí tiểu gia cũng không tốt như vậy! Anh tức giận, đưa tay níu lấy bắp chân của cô: “Ầm —— “
Lúc này Lăng vi đi ra, chỉ thấy...
Lôi Niểu Niểu nằm trên mặt đất giống như ‘chó gặm phân’...
Sau đó... Lại thấy... Lý Thiên Mặc lôi một cái chân của Lôi Niểu Niểu.
Sau đó, lại thấy, Lôi Niểu Niểu nâng lên cái chân còn lại muốn đạp vào Lý Thiên Mặc, Lý Thiên Mặc lại đưa tay tóm cái chân kia của cô bắt được!
“A —— buông tay!”
Lý Thiên Mặc không có buông tay, tối hôm nay, anh đã nén một bụng lửa!
Anh bắt hai bắp chân cô lại, kẹp ở dưới cánh tay mình, tay anh dùng một chút lực, chợt lộn một cái, trong nháy mắt đem người Niểu Niểu lật ngược lại, Đầu Lôi Niểu Niểu mới vừa rồi còn hướng xuống dưới, bây giờ lại hướng lên trên.
Lôi Niểu Niểu tức giận, mắng: “Anh đang nướng bánh sao?”
Lật tới lật lui, là sợ cô bị khét sao?
“Mau buông ra!” Cô cũng đã từng cùng ba cô tập qua, nhưng là, làm sao cũng không thoát khỏi sự ràng buộc của Lý Thiên Mặc.
Lôi Niểu Niểu vừa giận vừa xấu hổ, hận không thể cắn chết anh, nhưng là cô không nhúc nhích được.
“Hai đứa làm gì vậy?” Lôi Thiếu Tu, Phương Di, Lôi lão gia bọn họ cùng Lăng Vi đi ra...
Còn có Diệp Đình... Cũng không ít khách khứa nghe được bên ngoài có ồn ào liền đến xem...
Trong nháy mắt, một vòng lớn người vây quanh hai người bọn họ.
“A a... Hai người bọn họ…đang làm loạn cái gì chứ?” Trong lúc nhất thời, mọi suy đoán đều có.
Lý Thiên Mặc cũng không muốn bị nhiều người dòm ngó, vội vàng buông lỏng tay, anh đưa tay kéo Lôi Niểu Niểu đứng lên, bình tĩnh nói: “Cô ấy nói cô ấy từ nhỏ luyện qua vật lộn, muốn cùng tôi so chiêu một chút. Kết quả, chưa tới ba chiêu đa bị tôi hạ gục.”
Lôi Niểu Niểu bị anh kéo lên, cũng nhìn về phía đoàn người toét miệng cười: “Tiểu tử này thật lợi hại, tôi căn bản không có sức đánh trả...”
Phương Di cười ôn hòa, giải thích với mọi người, nói: “Trẻ nít mù ẩu tả, so chiêu mà thôi, tôi còn tưởng rằng hai đứa nó đánh nhau thật.”
“Ai cùng anh ta đánh nhau?” Lôi Niểu Niểu hừ một tiếng nói: “Nếu là đánh nhau thật, anh ta có thể không đánh lại con. Con mới vừa rồi bị anh ta chế trụ, là bởi vì anh đánh lén con!”
Lý Thiên Mặc nhìn cô liếc mắt một cái, ý kia thật giống như nói: “Nếu cô không phục, hai ta luyện nữa?”
Lôi Niểu Niểu nghiến răng nghiến lợi trừng anh, ý nói: “Luyện thì luyện, ai sợ anh?”
Lý Thiên Mặc không tiếp tục cùng cô đối nhãn, xoay người về phía Lôi Thiếu Tu và Phương Di nói: “Chú Lôi, Phương Di, hôm nay cháu còn có chút chuyện, cũng không ở trong phủ quấy rầy.”
Sau khi Lý Thiên Mặc đi, Dì Phươnng mời đoàn người trở phòng khách bữa tiệc.
Mọi người đều đi khiêu vũ, Lôi Niểu Niểu tìm Lăng Vi: “A... Chị dâu, chị mau cứu em! Em thấy Lý Thiên Mặc hình như anh ta đang rất tức giận, có thể anh ta sẽ giết em để diệt khẩu hay không?”
Lăng Vi hỏi cô: “Hai người rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Lôi Niểu Niểu nói: “Lúc mới bắt đầu... Là anh ta đang đánh tranh giải, sau đó em hỏi anh cái chiến đội ‘lải nhải’ đó là của anh ta đúng không...”
“Ha ha...” Lăng Vi cười to: “Là chiến đội L-G chứ?”
Lôi Niểu Niểu gật đầu, Lăng Vi cười nói: “Khó trách cậu ấy lại tức giận... chiến đội đó đối với cậu ấy mà nói cũng quan trọng như tính mạng cậu ấy vậy... Hai ngươi cãi nhau sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.