Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Coi như cô không phải giả con trả, nhưng trang phục này, cô cũng phải tàng hình đi ra a! Coi cô là trẻ em học mẫu giáo sao?
Lôi Niểu Niểu thật sự choáng váng, Cô đóng tủ quần áo lại, hay là mặc bộ đồ rằn ri kia xuống lầu, đột nhiên lại nhớ đến, bộ đồ này mới vừa rồi đã bị Lý Thiên Mặc chùi qua nước miếng, cô há miệng, chán ghét kéo cửa tủ ra...
Nhưng bên cũng không có quần áo!
Cô phát điên lên gọi điện thoại Phương Di: “Mẹ —— quần áo của con đâu?”
Phương Di hỏi cô: “Chuyện gì sao?”
Nhìn phản ứng của Dì, chắc hẳn là Dì không biết chuyện này, Lôi Niểu Niểu lập tức liền biết, nhất định là ba cô!
Lôi Niểu Niểu thở phì phò xuống lầu, có đánh chết cô cũng không mặc cái bộ đồ búp bê đó, cô thà tình nguyện mặc bộ có dính nước miếng của Lý Thiên Mặc!
Càng nghĩ càng bực bội!
Lôi Niểu Niểu xuống lầu, trực tiếp từ cửa sau chạy ra ngoài.
Cô chạy một đường ra ngoài: “Bịch ——” mẹ ơi... Cô đụng ai sao?
Lý Thiên Măc bị cô va phải mắt nổ đom đóm, bởi vì sau ót đập vào trên đá...
Trong đầu Lý Thiên Mặc nghĩ, hôm nay thật là... ra cửa không coi ngày, cái này nhất định gọi là ngày thứ tư đen đủi...
Anh đang choáng váng, cũng có cảm giác người đụng hắn cũng bị ngã, luống cuống tay chân bò dậy, còn dùng đầu gối đụng anh một cái... Ách... Thật là đau!
Ôm đầu —— Lý Thiên Mặc khom người, toát ra mồ hôi...
Lôi Niểu Niểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264154/chuong-1362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.