Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lăng Vi đang lo lắng thay Diệp Đình, chỉ thấy Diệp Đình vẫn vô cùng bình tĩnh dùng cơm, giống như chuyện hai ông lão đang đốp chác nhau kia không hề có nửa điểm liên quan đến anh.
Diệp Đình múc cho Diệp Khanh một chén canh, nhẹ giọng hỏi bà: “Còn muốn ăn thêm cái gì không ạ?”
Diệp Khanh hơi suy nghĩ một chút, chỉ vào một món ăn nói: “Thứ kia, trông thật đẹp, không biết là cái gì…” Giọng nói của bà nhẹ nhàng, lại ép xuống được sự khô nóng của cả bàn ăn.
Hai ông già cũng không cãi nhau nữa, trong nháy mắt liền… đồng thời đưa tay ra, giữ lấy cái đĩa kia, nhìn dáng vẻ của họ có vẻ là như nghĩ giống nhau, đều muốn đưa cái đĩa này đến trước mặt Diệp Khanh để bà ăn.
Kết quả…
Hai người này, mỗi người lại giữ một bên chiếc…
Ai cũng không chịu buông tay. Diệp Đình ngồi bên cạnh bà bình tĩnh giơ tay ra, nắm lấy một đầu của cái đĩa. Cả hai ông lão đều đồng thời buông tay…
Diệp Đình đặt lại cái đĩa về vị trĩ cũ. Diệp Đình dửng dưng cầm đũa lên gắp thức ăn cho Diệp Khanh… Cái thứ trông thật đẹp mắt kia, thật ra chính là củ cải trắng, khoét rỗng ở giữa sau đó nhét nấm vào.
“Ừm… Ăn thật ngon!” Diệp Đình thích ăn củ cái nhất, bất kể là lúc nào, bà cũng đều thấy ăn rất ngon, ăn xong một miếng thì lại muốn ăn thêm miếng nữa, Diệp Đình lại tiếp tục gắp cho bà.
Lôi lão gia tử cũng nhân cơ hội này bên chiếc đĩa lên, đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264142/chuong-1350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.