Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Diệp Đình vô cùng thâm trầm tự hỏi, đôi mắt đen của anh chậm rãi nâng lên, vô cùng thâm trầm nhìn cô chăm chú nói: “Những người góp vốn kia sao có thể chỉ muốn giết ông ta chứ, anh đoán có lẽ những người đó sẽ muốn giết chết cả nhà ông ta.”
Lăng vi cắn răng nói: “Đáng đời!” Ba mẹ cô xảy ra chuyện, nhất định là có phần của lão gia này nữa! Cả nhà Vương Vinh Diệu đều không có ai là người tốt!
Diệp Đình lại nói:“Đừng nóng nảy, chúng ta giữ lại những tài liệu này trước. Anh có ý tưởng càng hay hơn nữa...”
Lăng Vi cắn cắn đôi môi nhỏ, trên mặt tràn đầy vẻ cầu xin: “Còn có ý nghĩ gì tốt hơn nữa, anh nói cho em nghe với...”
Cô cố ý nũng nịu, ánh mắt Diệp Đình lại thâm trầm hơn. Anh nói: “Em chờ xem, tác dụng của con chip này còn lớn hơn bây giờ nữa!”
Lăng Vi có tinh thần hơn, cô không hỏi nữa, chỉ ngồi trên đùi anh kiên nhẫn chờ.
Diệp Đình nắm càm hôn tới hôn lui đôi môi của cô. Lăng Vi hơi mệt nhọc muốn vùi vào trong ngực anh mà ngủ, nhưng mà.... bây giờ cô mập hơn rất nhiều, cô uốn éo người lầm bầm hỏi anh: “Bây giờ em rất là nặng, hay là anh đừng ôm em nữa, em cũng đã sắp ngồi đến chân anh tê rần rồi. Hay là em đi đến ghế sa lon ngủ đi?”
Diệp Đình không buông tay: “Không có gì, anh ôm em ngủ.” Anh nhẹ nhàng vỗ lên lưng cô. Khuôn mặt nhỏ nanh và tay của Lăng Vi hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263825/chuong-1033.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.