Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lăng Vi từ đại đội hình trinh đi ra, bao một gian phòng trong một nhà hàng gần đó, cô trực tiếp kêu Bạo Phong đi ra.
Tiểu tổ bốn người Bạo Phong lục tục đi vào gian phòng của cô bao. Lăng Vi gật đầu, bảo bọn họ đóng cửa lại.
“Ngồi đi ---” Lăng Vi chỉ chí cái ghế bên cạnh bàn cơm.
“...” Bốn người Bạo Phong trố mắt nhìn nhau....
Sứ mạng của bọn họ là phải bảo vệ phu nhân an toàn, nơi nào mà có sự xuất hiện của bọn họ, tình huống nhất định là đao quang kiếm ảnh, cực kỳ nguy hiểm.
Hôm nay.... Phu nhân đây là muốn làm gì? Mời bọn họ ăn cơm à?
Chân Dũng nói: “Phu nhân, ngài có chuyện gì cứ trực tiếp ra lệnh.”
Lăng Vi nghiêm túc nói: “Chuyện của tôi, chính là tìm các người ăn cơm.” Cô lại giữ vững nói: “Ngồi đi.”
chân Dũng gật đầu với ba người kia: “Phu nhân bảo ngồi thì ngồi đi.”
Anh ngồi bên phải Lăng Vi, Kim Biên Nhãn Kính số hai Kim Trạch ngồi bên cạnh anh. Sát Mã Đặc số ba tiểu Khải, số bốn Chính Thái theo thứ tự ngồi một vòng.
Số bốn Chính Thái theo lẽ tự nhiên được sắp xếp ngồi bên trái Lăng Vi.
“Tiểu Tứ, em thích ăn cái gì? Chị gọi cho em.”
Lăng Vi nhìn số bốn bên tay trái cô. Số bốn ăn mặc giống Kha Nam... mang mắt kiếng thật to, kiểu tóc cũng đặc biệt giống COS... thú vị nhất là sau ót cũng cột đuôi nhỏ.
Số bốn trợn trắng mắt, trong lòng nói: “Gương mặt của tôi chỉ là nhìn trẻ tuổi, năm nay tiểu gia đã 24 tuổi! Còn lớn hơn cô!”
Tiểu Tứ không lên tiếng, Lăng Vi lại hỏi ba người khác: “Các người thích ăn cái gì? Tôi gọi cho các người.”
Chân Dũng nghiêm túc nói: “Bình thường chúng tôi ăn cơm rất không có quy luật, không có sở thích đặc thù gì. Bởi vì chúng tôi phải đi theo phu nhân giờ giờ phút phút, phu nhân đi chỗ nào chúng tôi đều phải chạy tới trước, Mới có thể có một cái bánh bao nóng ăn, cũng đã là hưởng lớn nhất.”
“...”
Cho tới hôm nay, Lăng Vi mới nhận ra.... Bốn người bọn họ lại khổ cực như vậy...
Cô nói: “Sau này các người không cần bảo vệ tôi trong bóng tối nữa, cứ trực tiếp đứng bên cạnh tôi, cùng đi xe với tôi, cùng ăn cơm với tôi.”
Bốn người kia rối rít ngước mặt nhìn cô chằm chằm.
Lăng Vi cười: “Cũng không phải là chỉ suy nghĩ cho các người, như vậy đối với tôi mà nói cũng an toàn hơn một chút.”
Lăng Vi không quấn quít chuyện này nữa, bảo nhà hàng lên thức ăn, sau đó nói với tiểu Tứ: “Tứ nhi.... lát nữa chị phải giao cho em một nhiệm vụ nặng nề mà lại vinh quang cho một mình em...”
Tiểu Tứ đang ăn thịt lừa nướng mà anh thích nhất.
Trong lòng lặng lẽ chảy nước mắt... Quả nhiên là, ăn thịt người miệng mềm, bắt người tay ngắn mà.
Ăn thịt lừa còn chưa ra chút mùi vị nào..... đã bị cho nhiệm vụ?
Anh đang ăn miếng thịt bị nóng đến ho khan. Lăng Vi nhìn anh chằm chằm, gật đầu với ba người khácvànói: “Em xem... rốt cuộc vẫn là nhỏ tuổi... sao không ổn định như ba người anh của mình.”
“...” Ba người khác yên lặng ăn cơm, trong đầu nghĩ: “Đừng cười trên sự đau khổ của người khác... bây giờ phu nhân muốn dày vò tiểu Tứ, một lát nữa sẽ dày vò bọn họ.”
Tiểu Tứ nuốt thịt lừa nướng xuống nói: “Phu nhân có yêu cầu gì cứ trực tiếp sắp xếp là được.”
Lăng Vi vỗ vai anh nói: “Chị rất thưởng thức em!”
Có lẽ... nhìn bộ dạng, đây không phải là chuyện nhỏ...&
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.