Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cô không thể làm gì khác hơn là cười một tiếng: “Bị anh nhìn ra rồi...” Cô lười biếng đảo mắt: “Không còn cách nào, muốn sống, phải để cho mình cố gắng trải qua mọi loại hoàn cảnh.”
Vinh Phỉ nhìn cô chằm chằm, thấy trong mắt cô lóe lên một tia đau sót.
Cô nói: “Người phụ nữ nào mà không muốn được yêu thương, được cưng chiều. Ai muốn sinh ra đã làm sát thủ?”
Cô cười lạnh nói: “Tôi vừa sinh ra đã bị ôm đến căn cứ huấn luyện, tôi năm tuổi.... tôi đã không biết mình là một con "người". Tôi vẫn nghĩ rằng mình là một cỗ máy giết người.”
Cô khẽ hừ một tiếng, còn nói: “Huấn luyện viên của tôi vẫn luôn dạy tôi dùng đao chém thỏ, chém gà mái, chém con vịt. Tôi bảy tuổi... Đột nhiên bị giam vào trong một cái lồng sư tử, tôi phải tay không chiến đấu với sư tử! Tôi không giết nó, nó sẽ đến ăn tôi. Sư tử đã đói mấy ngày, lúc nhìn thấy tôi, ánh mắt nó đều là xanh biếc!”
“Lúc ấy tôi vô cùng khẩn trương! Vô cùng sợ hãi! Tôi thấy trên đất chất đầu vũ khí, có dao dài, dao ngắn, có súng. Tôi liền nhào lên nhặt cây súng kia, lúc đó tôi chưa từng chạm vào súng, nhưng mà tôi biết, uy lực của súng lớn hơn dao nhiều lắm! Nhưng mà, lúc tôi ôm lấy cây súng kia, mới phát hiện, cò của cây súng này đã bị người ta khóa lại! Căn bản là không bóp được! Tôi biết, súng này là do người ta cố ý khóa! Lúc này, sư tử đã nhào về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263754/chuong-962.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.