Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tần Sênh trợn mắt nhìn, cũng đứng lên: “Ông bao che cho bà ta chính là bao che tội phạm giết người! Người bà ta hại chết là mẹ tôi, nhưng người đó không phải vợ cũ của ông sao?!” Tần Sênh từng câu chất vấn, khiến tim Tần Hoài muốn tắc nghẹn!
Tần Sênh hừ lạnh một tiếng, lười vô nghĩa với bọn họ.
Trở lại phòng ngủ, thu dọn hành lý, cái nhà này anh thật sự không muốn ở lại đây thêm một giây nào nữa!
Trêu đùa người, ngược cẩu, từ từ sẽ đến!
Mạng của ai cũng không phải tự dưng mà có!
Cũng không thể để chết oan uổng như vậy được!
Đã dám làm, phải nghĩ đến một ngày nhận hậu quả!
Anh Tần Sênh làm người đường đường chính chính, nhưng không phải quả hồng mềm!
Lúc Tạp Nhã tỉnh lại, Tần Sênh đã thu dọn xong hành lý. Hai người thay quần áo, tay cầm tay từ phòng ngủ đi ra.
Tần Hoài và Ông Giai Hồng đã đi rồi, không biết đi đâu.
Tần Sênh đối với cái nhà này cũng chẳng có gì lưu luyến, cầm tay Tạp Nhã từ biệt ông nội bà nội, anh nói với Tạp Nhã: “Không có ông nội, bà nội, anh cũng không sống được tới ngày hôm nay.” Tạp Nhã vội vàng gật đầu nói: “Sang năm mới, chúng ta cũng chưa quỳ lạy ông bà nội, em nhớ truyền thống của người Hoa Hạ các anh mà, sang năm mới phải quỳ xuống dập dầu với ông bà nội đúng không?”
Tần Sênh nở nụ cười, nói: “Em muốn thì chúng ta làm.”
“Đi!” Hai người đặt ba lô xuống, thực sự quỳ xuống lạy ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263714/chuong-922.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.