Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trần Tư Uyển động lòng: “Dì nhận, hai đứa mau trở về đi.” Bà lại nhìn nhìn Hoa Thiếu Kiền, chúc phúc cười: “Chúc hai người hạnh phúc.”
“Cảm ơn...”
Lôi Đình và Hoa Thiếu Kiền cầm tay nhau, lên chiếc xe của Ám ảnh tới đón bọn họ.
Từ biên cảnh trở về, Lôi Đình giao nhiệm vụ.
Chuyện điều tra về bức tranh cứ giao cho anh Đình và chị dâu làm đi.
Cô và Hoa Thiếu Kiền Về đến nhà, khẩn cấp ôm lấy nhau, ngay cả tầng hai cũng không lên, trực tiếp ngay phòng nghỉ tầng một điên cuồng làm.
“Tuần trăng mật lần này... Cảm giác thế nào?” Thanh âm Lôi Đình tràn ngập mị hoặc câu người.
Hoa Thiếu Kiền căn bản không nói lên lời, thầm muốn chiếm lấy sâu hơn.
Tuy bọn họ bị thương nhẹ, an toàn đã trở lại, nhưng... Anh càng nghĩ mà sợ! Thật sự sợ hãi! Trong hoàn cảnh chiến loạn như vậy, biết đâu chừng một viên đạn nào đó không có mắt bắn chết bọn họ.
Bọn họ mạng lớn, đã trở lại...
Nhưng, có bao nhiêu người, bất hạnh... để lại sinh mạng mình ở đó?
Hoa Thiếu Kiền đột nhiên đặc biệt cảm khái nói: “Vẫn là xã hội chủ nghĩa của chúng ta đường đi an toàn, thẳng tắp a...” Nước ngoài náo động như vậy, trong nước chúng ta vẫn bình an, không hề có bạo động, không có đạn pháo “Rầm rầm” bắn loạn, mọi người ra ngoài, không cần lo lắng đề phòng bị bắn lén, không cần sợ hãi bị bom nổ trúng chết oan chết uổng!
Lôi Đình bị anh chọc cười, nghiêm trang gật đầu: “Ừ” một tiếng, trêu chọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263671/chuong-879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.