Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Diệp Đình cười nói: “Vừa rồi không biết là ai khóc sướt mướt, trực tiếp gọi ‘Chồng… Đau quá…’”
Phốc —— Câu này… làm người ta suy nghĩ thế nào?
Lăng Vi làm bộ kinh ngạc: “Chắc chắn không phải em.”
Diệp Đình ôm cô vào phòng tắm, đặt cô xuống ghế cạnh bồn tắm, giơ tay nhéo mũi cô: “Cởi quần áo ra, tắm!”
“Anh đi ra ngoài, em tự tắm!”
“Anh có nói muốn tắm cho em?” Anh tà khí cười một tiếng, mắt phượng câu hồn đầy trêu chọc.
Lăng Vi giơ tay nhéo eo anh, hung hăng nhéo.
“Ai u, móng vuốt mèo nhỏ lại cào người…” Anh nắm tay cô, cởi quần áo cô.
Lăng Vi nhanh chóng lấy khăn tắm, hai tay khoanh trước ngực.
Diệp Đình nhìn cả người cô đều là thương tích, chân mày nhíu chặt.
Lăng Vi cúi đầu nhìn người mình…
Đúng là… Không có ai xui hơn cô!
Tay trật khớp, bả vai bị thương, chân gãy xương… Tháng này “Máu tươi nhật nguyệt” của cô!!
Diệp Đình đau lòng xoa vết thương cô, cầm vòi sen tránh vết thương cọ rửa cho cô: “Nhìn đi… cả người đều là vết thương… cũng vì anh ah… vì… em có một người chồng người cả thế giới đều dõi theo, em cũng không thể sống như người bình thường.”
Lăng Vi cũng cảm thán: “Cũng không phải… Em đây chính là dùng tính mạng để nói yêu đương nha! Biết, cho là em đang nói yêu đương. Không biết, còn tưởng rằng em ra chiến trường.”
Diệp Đình không nhịn được, bật cười: “Em muốn ra chiến trường? Chồng thỏa mãn em. Công phu đánh sáp lá cà của chồng em … rất mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263116/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.