Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Diệp Đình vuốt mặt cô, ôn nhu cắn tai cô, thấp giọng nói bên tai cô: “Chồng là dùng để làm nũng. Có ủy khuất, đều phải nói cho chồng.”
Anh đau lòng hôn môi cô.
Cô hé môi, nghênh đón anh đi vào, anh nóng bỏng hôn cô, cô có thể cảm giác được trong miệng mình hơi khô, mặn mặn.
“Tất cả đều qua rồi, sau này có anh ở đây, chồng thương em…” Tay anh phủ sau ót cô, môi nóng bỏng hôn cô.
Cô đưa tay ôm cổ anh, chủ động lại trúc trắc dây dưa với anh.
Cô chủ động làm cho hô hấp của anh ngày càng loạn. Anh và cô ôm hôn nhiệt liệt, tựa như trời đất chỉ có hai người.
Trong đầu cô tựa như nổ đầy pháo hoa, cả thế giới như sắp nổ tung!
“Diệp Đình… Cảm ơn anh tốt với em…” Ủy khuất cuộn trào mãnh liệt của Lăng Vi lại bị anh hút đi từng chút một.
Một làn ấm áp và yêu thương thay thế ủy khuất, truyền tới lồng ngực, nóng lên nóng lên…
Anh ôn nhu hôn cô, đuổi sạch tất cả nỗi buồn của cô.
Cánh tay Diệp Đình ôm cô chặt thêm, hận không thể khảm cô vào trong người, cô hôn đến mức không thể hít thở, móng tay đâm vào da thịt ở cổ anh.
Cảm giác hơi đau khiến cả người anh tê dại. Thả môi cô ra, để cô hít thở. Diệp Đình nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của cô, nhẹ nhàng mô tả.
“Mặt cũng khóc thành nở hoa rồi, giống như mèo con…” Mắt anh đầy yêu thương, ôn nhu đến nỗi có thể vắt ra nước.
Lúc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263115/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.