Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Mặt cô đầy cười nhạo nhìn anh: “Khoác lác cũng đừng quá mức nha! Tới đây, em đố anh…” Cô suy nghĩ một lát, cặp mắt đào hoa ranh ma xoay vòng: “Nửa đoạn trắng, nửa đoạn xanh, nửa đoạn đầy nửa đoạn rộng, nửa đoạn trên đất, nửa đoạn trên không trung.”
Diệp Đình suy nghĩ, nói: “Hành…” Anh cầm chén từ trong tay cô, rửa chén cùng cô.
Lăng Vi nhíu mày, vừa rửa chén vừa hỏi tiếp: “Năm sáu anh em ngồi vây quanh cột tròn, mọi người một phần tay, quần áo đều rách.”
Diệp Đình nhìn quần áo cô: “Tỏi…”
Lăng Vi cúi đầu nhìn lướt qua quần áo mình, cô còn mặc váy đi biển…
Nhưng anh đột nhiên liếc qua là ý gì? Cô nói tỏi một phần tay, quần áo đều rách! Anh lại nhìn quần áo cô!
Người này…
Suy nghĩ… quá không thuần khiết!
Cô suy nghĩ một lát, lại hỏi: “Không phải hành không phải tỏi, lột đoạn tím từng lớp một. Nói hành thì lùn hơn hành, nói tỏi thì chẳng phân biệt được múi.”
“Hành tây!”
Nói xong, lại nhìn váy cô.
Lăng Vi nghĩ chơi chữ mình nói đều say… Vừa nói xong quần áo cũng kéo rách, còn nói… lột từng lớp một.
Cũng may rửa chén xong, bằng không, cô muốn trực tiếp vùi đầu anh vào bồn nước!
Cô cầm khăn lau tay, nghe Diệp Đình nói: “Anh đố em.”
“Được! Anh nói đi!” Đoán chữ, vẫn là sở trường của cô.
Diệp Đình nhìn cô chăm chú, mặt đầy đứng đắn nói: “Thân thể vừa trắng vừa tròn, thường ẩn núp trong bùn, khắp người là tổ ong, nấu chính cũng có thể thưởng thức.”
Lăng Vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263036/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.