Cổ tay nhẹ nâng, đầu ngón tay ấn xuống.
Mười búp măng mảnh khảnh chao lượn trên phím đàn đen trắng, mỗi một âm điệu đều mang theo khí phách, mỗi một tiếng vọng đều vọt thẳng tâm hồn.
Nghe xem, giai điệu bạo liệt đang hò hét trong lòng ta, giờ khắc này, tại nơi đây, bỏ qua những tiếng động ầm ỹ của trần thế, loại hết đi tạp niệm trong đầu, toàn bộ những mất mát, ghét bỏ, nhàm chán… đều đi gặp quỷ đi thôi!
“Phằng!” Màu sơn đen trên móng tay phản chiếu ngọn đèn ám trầm, giữa lúc một thanh âm âm nặng nề hạ xuống, đôi tay kia nhanh chóng giao thác, mười ngón múa may đan xen diễn tấu hàng loạt note nhạc khiến người ta nghe đến da đầu tê dại, tâm hồn xung động.
Mái tóc màu xám khói dưới tác động của ánh đèn mang theo một chút khuynh hướng kim loại, từng sợi tóc thuận theo động tác của Tiểu Kiều mà lay chuyển, mồ hôi chảy dọc theo gò má đi xuống.
Mồ hôi nhỏ lên móng tay đen bóng tạo ra thanh âm gần như không đáng kể, thế nhưng quang mang mà nó chiết xạ ra trong thời khắc ấy lại khiến người ta không thể nào bỏ qua.
Tiết tấu nhanh chóng mãnh liệt khiến cho cả giá đàn giống như x đang rung động, mồ hôi nhỏ xuống vào giữa sóng thanh lay chuyển, bị nảy lên sau đó lại rơi xuống vị trí cũ.
Giây tiếp theo, bàn tay mảnh khảnh nọ lại lần nữa hạ xuống, mồ hôi trên bàn vỡ toang, âm nhạc, vẫn còn tiếp tục!
“Ngao ngao ngao ngao ngao!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-thu-trai/1945174/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.