Chuyện của Hoa Mộc Thiếp đã giải quyết viên mãn, tuy rằng người ra sức nhiều nhất là giáo viên chủ nhiệm thế nhưng Thương Tứ đối với biểu thị của Trầm Thương Sinh cơ bản cũng thỏa mãn, vì vậy ngày hôm sau khi Hoa Mộc Thiếp đã tan học, Lục Tri Phi liền mang theo một hộp đựng thức ăn đến cửa hàng khao thưởng. 
Sùng Minh ra ngoài xã giao còn chưa trở về, Lâm Thiên Phong đi chỗ của Nam Anh, vì vậy Tiểu Kiều liền theo bọn họ cùng đi. 
Ba người đến không được bao lâu, Hoa Mộc Thiếp liền tung tăng lôi kéo Tiền Quả về đến, phía sau còn có một bé mập Ngô Anh Hùng, sau lưng ngah chính là một thanh niên tóc vàng rực. 
Trong miệng tóc vàng còn ngậm một que bánh chocolate, vừa đi vừa ngâm nga giai điệu không biết từ đâu học được. 
Lúc đó Tiểu Kiều đang ngồi trên băng ghế bên ngoài cửa hàng uống trà sữa trân châu, vừa ngẩng đầu nhìn một cái, trong khoảnh khắc bốn mắt chạm nhau giống như trời sụp đất nứt, sấm chớp rền vang. 
Tóc vàng thực sự có xúc động chửi thề, cái miệng mở to, bánh chocolate rơi bộp xuống mặt đất, vỡ thành hai đoạn. Bên cạnh có một con mèo rình mò đã lâu, lập tức chạy đến tha que bánh đi mất. 
“Này!” Tóc vàng thở hổn hển, thế nhưng lúc gã phản ứng lại thì đã chậm. 
Tiểu Kiều khẽ nhíu mày, “Ngươi thế nào còn chưa nhuộm tóc lại? Gặp chuyện lúc nào cũng hối hối hả hả, chưa lớn lên được.” 
Tràng thuyết giáo đột nhiên mà đến này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-thu-trai/1945172/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.