Dân quốc, Thượng Hải.
“Tiểu Kiều, đến đây.” Người đàn ông thanh tú mặc áo khoác dài vải nỉ vẫy vẫy tay với thiếu niên dưới tán cây hòe.
Thiếu niên đang ngửa đầu nhìn lên tàn cây, mang mắt kính viền vàng tuấn tú nhã nhặn, hoa hòe lặng lẽ rơi lên tệp công văn đang mở của cậu, cánh hoa nhỏ vụn len qua ánh mặt trời phát ra tia sáng nhu hòa. Mà theo động tác khép công văn của thiếu niên, đóa hoa hòe kia đã bị phong kính vĩnh viễn giữa thư hương.
Trên sân cỏ trống trải của dinh thự họ Kiều, hơn mười vị doanh nhân lớn nhỏ đang tụ tập chung với nhau chụp ảnh. Máy chụp ảnh là thứ đồ chơi mới lạ vừa được nam chủ nhân nhà họ Kiều, Kiều Nguyệt sơn mua được, còn cố ý mời thợ chụp hình từ Bắc Bình đến để lưu lại một tấm ảnh của mọi người.
Những nhân vật trong bức ảnh đều là thành viên sáng lập công hội Thượng Hải, Tiểu Kiều thường xuyên được phụ thân đưa theo dự các cuộc họp kinh tế, vậy nên đối với những người này cũng rất quen thuộc.
Lúc chụp tấm ảnh cuối cùng, Kiều Nguyệt Sơn gọi Tiểu Kiều đến cùng chụp, Tiểu Kiều kỳ thực không muốn qua, cậu bây giờ còn nhỏ, mưa gió bên ngoài đối với cậu mà nói còn có chút xa xôi, vì vậy cũng không muốn chen vào giữa những người nọ quá sớm.
Bất quá, Tiểu Kiều rất nhanh thoáng nhìn được dưới băng ghế có một tiểu yêu quái đang ngồi xổm, thấy có người đang muốn ngồi xuống vị trí nọ, Tiểu Kiều liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-thu-trai/1945140/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.