“Tách.” Một cây cành khô bị lửa trại đốt vang ra tiếng đứt gãy, ánh lửa ấm áp sáng ngời, đám Sơn yêu đen kịt vui sướng đuổi theo đom đóm giữa mớ ‘cỏ lau’ vang lên thanh âm sàn sạt.
“Tách.” Lại một tiếng động, là thanh âm mở lon bia. Mạnh Tiểu Thuyên ngửa đầu uống một hớp lớn, lượng bia dưa thừa men theo cần cổ mảnh khảnh chảy xuống, mà đôi dài chân thẳng tắp đến mức ngay cả người mẫu hàng đầu cũng phải ghen tỵ đang hào sảng gác lên ghế đẩu phía trước, hai vạt sườn xám xẻ sâu không có chút tác dụng che đậy nào, phong cảnh trắng ngời cứ thế lồ lộ.
Thương Tứ nhìn đến nhướn mày, một giây tiếp theo Lục Tri Phi xoay đầu bình tĩnh nhìn hắn, trong mắt viết bốn chữ —— anh muốn chết sao?
Thương Tứ nói: “Ta chỉ chợt thèm canh móng giò, trắng bóng, rất giống.”
“Phụt.” Mạnh Tiểu Thuyên suýt nữa đã phun ngụm bia ra ngoài, đuôi mắt hẹp dài lướt ngang, “Quả là nhân tài nha.”
“Quá khen.” Thương Tứ mỉm cười.
Mạnh Tiểu Thuyên lại chuyển ánh nhìn về phía Lục Tri Phi khiến mình hứng thú, đây là nhân loại thứ hai sau bản thân anh ta xuất hiện sâu trong Hoan Hỷ sơn, anh thực sự có chút hiếu kỳ, “Cậu vẫn luôn lăn lộn cùng với yêu quái sao?”
“Cũng không hẳn.” Lục Tri Phi thô sơ giản lược kể ra chuyện của mình, sau đó lại hỏi: “Còn anh? Vì sao lại ở đây một mình?”
Yêu quái không phải ai cũng ôn hòa, Lục Tri Phi có thể thuận lợi mọi bề là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-thu-trai/1945106/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.