Mọi người leo núi. Người rât nhiều, mồm năm miệng mười. Đông gia dài, tây gia ngắn. Nghe nói hoa khôi hệ kế toán cùng hệ dữ liệu A Trạch cùng một chỗ, nghe nói hiệu trưởng cùng cố vấn có gian tình, nghe nói trường học sở dĩ kinh phí cũng bất quá là vì quên hối lộ, nghe nói chủ nhiệm hệ sinh vật dựa vào quan hệ mới có thể lên làm —— bát quái bát quái bát quái đến trên người chủ tịch Lâm Gia Duy.
“Chủ tịch, cậu truy thầy nhiều năm, coi như là học thuật thành công. Ảo thuật biến đến dọa dọa kêu, cậu rốt cuộc là dùng phương pháp gì, khiến thầy rốt cục nhả ra ngầm dạy cậu ảo thuật?” Phó chủ tịch thẳng ồn ào, hắn cũng muốn học hắn cũng muốn học.
Gợi ra mọi người làm theo, tớ cũng muốn học tớ cũng muốn học, trong núi một mãnh ầm ĩ.
“Nói cái gì truy, dùng loại từ ngữ này dễ dàng làm người ta hiểu lầm. Thầy quốc văn cậu sẽ khóc.” Chung Khuê nói xong, ngừng một hồi, còn nói: “Đợi đã, thầy quốc văn cậu chính là tôi. Đáng giận, tôi như thế nào sẽ dạy dỗ loại học sinh cậu.”
“Nhưng mà em lại không có nói sai, đúng là truy không sai a.” Phó chủ tịch phản bác: “Vừa không thấy liền đi tìm thầy, em mấy ngày hôm trước giữa trưa còn thấy hai người cùng nhau ăn cơm trưa, so với em truy bạn gái của em còn ân cần.”
“Khó trách thầy sẽ vì chủ tịch ngoại lệ.” Thành viên tán thành: “Tình cảm động trời ạ!”
“Tôi thật không có lén chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-ky-dam-chi-song-sinh-chung-khe/2694818/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.