Người chế tác chau mày.
Hắn xác thực phi thường không thích cách làm người của Triệu Tuyết Hoa, chỉ là nội dung trong tập tác phẩm làm hắn rất hứng thú.
Hiện tại xem ra...
Hắn nhàn nhạt hỏi: "Cô nói cô ta đạo tác phẩm của cô, có chứng cớ gì?"
"Có thể có chứng cớ gì, cô ta chính là đến nói xấu tôi!" Triệu Tuyết Hoa gấp đến độ giơ chân.
Cô ta có tật giật mình, sợ Tiếu Bảo Bối thực có chứng cớ gì.
"Đương nhiên, không có." Thiên Thu ngữ khí hùng hồn, "Đồ vật của tôi, còn cần chứng minh?"
Triệu Tuyết Hoa không thể bảo trì thiết lập bạch liên hoa của mình.
Cô ta lập tức chửi ầm lên: "Cô chính là ghen ghét tôi, cố ý phỉ báng! Có tin tôi báo cáo cô tội phỉ báng không?"
Nếu không phải là Tiếu Bảo Bối đến đây, hiện tại cô ta đã kí xong hợp đồng.
Bây giờ để cho cô nói tiếp, không chừng về sau sẽ xuất hiện biến cố gì...
Nghĩ như vậy, cô ta lập tức hô lên về phía cánh cửa: "Người đâu mau tới đây, đem cô ta đuổi ra cho tôi!"
Phục vụ viên ngoài cửa, lập tức gọi người đến.
Thân hình cao lớn của bảo an bước vào, mang theo cảm giác áp bách, để cho người ta e ngại.
Triệu Tuyết Hoa lập tức chỉ Tiếu Bảo Bối nói: "Mau đuổi cô ta đi ra!"
Thiên Thu cũng không nóng nảy, liếc người chế tác một chút, thái độ giống như cười mà không cười.
Khí độ dạng này, không hề giống Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-he-thong-mau-xuyen-nam-than-sung-lat-troi/2421354/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.