Trầm Thanh Từ nhìn ra được cô đang nổi nóng, nhưng lại không biết là tại sao. 
Hắn mấp máy môi mỏng, nhẹ nói: "Như vậy... Không tốt..." 
"Tại sao không tốt?" Giọng điệu Thiên Thu thêm vài phần lười nhác, ánh mắt lóe lên tia sáng lạnh. 
Cô giống như... Giống như càng tức giận hơn. 
Trái tim Trầm Thanh Từ có chút thắt lại, thăm dò vươn tay tới. 
Thiên Thu theo dõi cánh tay trắng noãn như tay ngọc vươn tới, cẩn thận từng li từng tí bắt được một góc ống tay áo cô. 
"Đối ngươi như vậy không tốt." 
"Ân?" 
"Đối với thân thể ngươi không tốt." Hắn lặp lại lần nữa. 
Thiên Thu nhíu mày, tựa hồ không hiểu rõ, nhìn tới thần sắc phức tạp của hắn, mới nhớ ra. 
Khóe môi cô khẽ giật. 
Hiện tại thân thể cô đã bị luyện chế thành lô đỉnh, tương đương với chiết xuất linh khí. 
Mặc kệ đối phương không muốn coi cô là dụng dụ chiết xuất linh khí, nhưng thân thể cô đều sẽ tự động loại bỏ linh khí, hấp thu tạp chất thậm chí các loại nguyền rủa. 
Hơn nữa thân thể phàm nhân, sẽ không chịu nổi loại áp lực này. 
Cuối cùng bạo thể mà chết, chết không toàn thây. 
Ở kiếp trước, nguyên chủ chính là bị như vậy. 
Thiên Thu: "..." 
Cô khẽ cười, tâm tình tốt lên không ít. 
Nguyên bản mây đen âm u dày đặc, lúc này đều tan thành mây khói. 
Thì ra hắn là vì lo lắng chuyện này? 
Như vậy cô an tâm rồi. 
"Không sao cả, ta không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-he-thong-mau-xuyen-nam-than-sung-lat-troi/2421269/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.