Editor: Halley
Sáng sớm hôm sau, trời vẫn còn tờ mờ sáng, Tống Tịnh đã tỉnh lại.
Tập thể dục buổi sáng, quét tước đình viện, làm bài tập mỗi ngày, bất tri bất giác đã tới trưa.
Thiên Mã nhìn thiếu nữ bận rộn trong ngoài, càng thêm bất mãn --- Đã nói đem chuyện hôm qua nói cho nó đâu? Lúc này mới qua một đêm đã hoàn toàn quên mất rồi?
“Đừng hối mà, chút nữa là xong đây.” Tống Tịnh đi ra sau núi. Khi trở về thêm một rổ đầy măng, rau xanh, nấm hương còn có gạo kê.
Cô vén tay áo lên, làm món gà hầm nấm hương, canh sườn măng, cuối cùng thêm món rau xanh xào.
Chờ món ăn được làm xong, mùi hương ngào ngạt của cháo gạo kê vừa vặn ra lò.
Cơ hồ là trong nháy mắt nó nhận thấy được, gạo kê được trồng bằng linh lực, còn cháo được nấu bằng nước linh tuyền mà nó đưa.
Hai thứ chồng lên nhau cho ra kết quả chính là một nồi cháo gạo kê thơm nức mũi, quả thực muốn câu lấy con giun trong bụng ra tới.
Cứ cho là cơm trưa rất thơm nhưng cũng không thay đổi được cô cố tình lẩn tránh, cố tình giấu giếm sự thật! Thiên Mã dùng ánh mắt tỏ vẻ khiển trách, thân thể lại cầm lòng không đậu tiến đến trước nồi cháo ngửi ngửi, sau đó vừa ngửi vừa chảy nước miếng...
“Ngươi đi ra ngoài, đừng đứng trong bếp thêm phiền.” Tống Tịnh nhẹ nhàng đẩy đẩy.
Thiên Mã: Ta không phải, ta không có.
Trên mặt nó tràn ngập vẻ vô tội, thật giống như bản thân cái gì cũng chưa từng làm.
Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-do-thi/221268/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.