Hôm sau lúc học tiết chuyên ngành, Kỷ Tô ngồi ở hàng ghế thứ ba ngủ gà ngủ gật.
Giảng viên đứng trên bục giảng thấy đầu cậu cứ gục lên gục xuống thì cảm thấy khá mới mẻ.
Kỷ Tô là sinh viên ba tốt điển hình, dù cho học môn tự chọn cũng sẽ nghiêm túc nghe giảng và ghi chép lại. Vì thế các giảng viên rất thích tương tác với cậu ở trên lớp. Hôm nay là lần đầu tiên thầy thấy cậu ngủ gật trong tiết.
Kiều Cẩm phát hiện ánh mắt của giảng viên đang dừng ở chỗ Kỷ Tô, cậu ta lén lút duỗi tay ra vỗ người ngồi cạnh một cái.
Hàng mi dày đen nhánh hé ra hệt như cánh bướm bị giật mình. Kỷ Tô lập tức ngồi thẳng dậy, nét mặt hơi đờ dẫn.
Giảng viên cười hiền với cậu, giảng bài tiếp.
Nửa buổi học sau, Kỷ Tô luôn nhéo vào lòng bàn tay mình để giữ tỉnh táo.
Vất vả lắm mới chờ được tới khi hết tiết, Kiều Cẩm vội sáp lại hỏi: "Tô Tô, tối qua cậu làm gì mà giờ buồn ngủ quá vậy?"
"Đừng nhắc nữa..." Kỷ Tô dọn cặp sách xong, khẽ đáp: "Mơ thấy bản thân bị người ta đuổi giết nguyên một đêm."
"Hả?" Kiều Cẩm đảo tròng mắt: "Người đuổi giết cậu không phải là Cố Chiêu đấy chứ?"
Kỷ Tô: "Ừ..."
Mơ thấy Cố Chiêu nhảy ra khỏi màn hình điện thoại, không nói lời nào đã móc súng từ trong người ra, hóa thân thành sát thủ mặt lạnh. Hai người cứ đuổi bắt nhau, mãi đến khi cậu bị ép tới bên vách núi mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-qua-mang-voi-hot-boy-truong-va-cai-ket/3482564/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.