"Reng reng reng reng~"
Chuông điện thoại vang lên giục giã, Cố Chiêu đang gọi lại.
Kỷ Tô giật mình, tức tốc ấn từ chối cuộc gọi.
Vì quá sợ hãi, trái tim cậu đập loạn xạ, khiến cho ngón tay gõ chữ của cậu cũng run rẩy theo.
Manh Manh: [Ngại quá đàn anh, chỗ em có việc đột xuất, xong việc em sẽ liên lạc lại.]
Gửi tin nhắn xong, Kỷ Tô dựa lưng vào ghế ngồi, vẻ mặt buông bỏ tất cả: "Tiểu Kiều, có phải tôi xong đời thật rồi không..."
Kiều Cẩm trầm tư, ánh mắt cậu ta cất chứa sự đồng cảm, đáp lại chỉ có sự im lặng.
"Hay tôi cứ nhận lỗi trực tiếp với Cố Chiêu đi." Kỷ Tô cắn môi, "Có lẽ cậu ấy sẽ hiểu được, dù gì mọi thứ đều là hiểu lầm."
Con người phải trả giá cho những chuyện mình đã gây ra, không ngờ câu nói này lại ứng nghiệm nhanh đến vậy...
"Có lẽ cậu ấy sẽ không hiểu đâu." Kiều Cẩm bình tĩnh phân tích, "Cậu nghĩ đi, cậu ấy mua quần áo rồi chụp ảnh cơ bụng cho cậu, nếu như cậu đột nhiên nói người ta biết Manh Manh là con trai, ban đầu kết bạn với cậu ấy vì muốn lừa dối..."
Kỷ Tô che mặt: "Tôi thật sự không cố ý..."
Kiều Cẩm đổi hướng: "Nhưng tôi thấy, mọi chuyện không hỏng bét như cậu nghĩ."
Kỷ Tô mở mắt ra, nhìn cậu ta qua khe hở ngón tay: "Ý cậu là?"
"Cậu nghĩ xem, sở khanh đâu biết cậu là ai, cậu ta chỉ nhìn ảnh chụp chân của cậu, chắc chắn là do thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-qua-mang-voi-hot-boy-truong-va-cai-ket/3482563/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.