Đối diện với yêu cầu vô lý do G đưa ra, Kỷ Tô nghi ngờ đối phương vẫn còn canh cánh trong lòng cuộc gọi tối nọ, nên mới đào một cái hố ở đây đợi cậu.
Lên mạng gõ chữ thì thôi, thật sự bảo cậu bóp giọng gọi một kẻ sở khanh là “anh trai"...
Kỷ Tô mím môi, quyết định sử dụng chiêu thức kinh điển: giả chết.
Dù gì cậu cũng đâu có mong đàn anh sở khanh sẽ giúp mình ứng phó với thi cuối kỳ, nên cứ không gọi thôi.
Nhưng đối phương nhanh chóng gửi một tin nhắn mới.
G: [Lại giả vờ offline?]
Kỷ Tô: “...”
G: [Manh Manh cảm ơn tôi vậy sao?]
Kỷ Tô cắn răng, nhấc chăn lên chui vào.
Cậu chuẩn bị tâm lý đầy đủ, nhấn nút ghi âm, thử bóp giọng khẽ gọi một tiếng: “Anh ơi…”
Không được, nghe kỳ cục lắm.
Nhấn nút huỷ gửi đi, cậu thử lại lần nữa, kết quả hình như lần này bóp giọng hơi quá.
Đang chuẩn bị huỷ gửi đi, bỗng dưng có thứ gì đó cách tấm chăn vỗ lên người cậu.
Kỷ Tô giật thót buông ngón tay ra, tin nhắn thoại cứ thế gửi đi.
“Tô Tô?” Kiều Cẩm đứng bên giường, khẽ hỏi: “Cậu thấy không khỏe ở đâu hả?”
Kỷ Tô thò đầu ra khỏi chăn, bỗng dưng có cảm giác mất tự nhiên khi làm chuyện xấu bị bắt tại trận. Cậu chột dạ phủ nhận: “Không, vẫn khỏe lắm.”
“Rồi, chắc tôi nghe nhầm.” Kiều Cẩm yên tâm: “Vậy cậu ngủ sớm đi.”
Kỷ Tô trông theo cậu ta vào nhà vệ sinh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-qua-mang-voi-hot-boy-truong-va-cai-ket/3462834/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.