Vừa mới tỉnh lại, tôi nhất thời không thể thích ứng, trước mắt một mảng tối đen, loáng thoáng có thể ngửi được mùi hôi thối. Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, đầu óc tôi còn chút mơ hồ. Tay bị trói sau người, hai chân cũng bị trói, nằm ở trên mặt đất lạnh lẽo, miệng cũng bị cái gì đó nhét vô. Thật sự là thê thảm mà!
Tôi đang cùng Nhất Chí đi công viên mà? Sau đó….. Đúng rồi, Nhất Chí vừa đi mua nước, đã có mấy người đi tới hỏi tôi có phải là Lam Thiên hay không, sau đó thì tôi cái gì cũng không biết. Đã xảy ra chuyện gì, tôi bị bắt cóc? Cài này không phải chỉ có trong tiểu thuyết mới có sao, huống chi, muốn bắt cóc thì cũng nên bắt cóc kẻ có tiền, bắt cóc một đứa như tôi thì có lợi gì chứ.
Nghe thấy có tiếng bước chân, cách nơi này càng ngày càng gần.
” Nhìn xem nó có tỉnh lại chưa.” Một thanh âm vang lên.
Ánh đèn pin sáng chói chiếu thẳng vào mặt tôi, tôi theo bản năng quay đầu tránh.
” Tỉnh rồi, thưa đại ca.” Người rọi đèn pin nói xong, lui về một bên.
Tôi miễn cưỡng mở to mắt, nhìn những người trước mắt. Một người đàn ông gần 30 tuổi, vóc dáng không cao, xem ra là ” đại ca “, phía sau còn 3 người nữa, người bên trái có khuôn mặt dài để râu quai nón, trong tay cầm một cái đèn pin. Ở giữa là một người thoạt nhìn rất nhàn rỗi, nhưng là lại làm cho người ta một loại cảm giác thực không thoải mái. Bên phải là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-qua-kho-khan/1494027/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.