🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi cái gì mà phải khóc chứ? Tôi vì cái gì lại thương tâm chứ? Tôi vì cái gì còn rơi lệ chứ? Chẳng lẽ tôi nhớ mãi không quên?

Ngẩng đầu nhìn ánh trăng, trăng tròn tỏa ánh sáng huyền diệu trên bầu trời, ngoài cửa sổ gió lạnh lùa vào. Là cuối mùa thu, thời gian quá mau, lần trước ở cùng Nhất Chí hình như cũng có ánh trăng. Tôi lẳng lặng suy nghĩ. Vì cái gì tôi còn nhớ mong Nhất Chí chứ? Cậu ta đối xử với tôi như vậy, tôi còn có thể yêu cậu ấy sao?

Tôi mấy ngày nay giấc ngủ càng ngày càng kém, thường xuyên nửa đêm tỉnh ngủ rồi lại ngủ không được. Nhớ trong sách từng nói qua: Mất ngủ nghiêm trọng cũng là nguyên nhân dẫn đến tử vong ở người. Không biết có phải hay không.

” ba ba ba ”

Giống như có cái gì lao xao ngoài cửa sổ. Là gió thổi qua lá cây đi.

” ba ba ba ”

Là quỷ ở ngoài cửa sổ sao? Rùng mình, tôi dùng chăn bịt kín đầu, không dám nhìn bên ngoài. Nhưng mà, cái loại thanh âm kia cũng không có biến mất. Tôi nghe xong một hồi, đột nhiên lại dâng lên một cỗ dũng khí, nếu là quỷ, thì để cho nó ăn tôi luôn thì tốt lắm, như vậy tôi cũng không còn phiền não nữa. Tôi một phen nhấc chăn lên, nhảy xuống giường vọt tới cửa sổ. Nhưng mà ngoài cửa sổ xuất hiện một người so với quỷ còn làm cho tôi giật mình hơn.

Vốn định bỏ mặc, nhưng mà cảm thấy ở ngoài cửa sổ như vậy rất nguy hiểm. Tôi mở ra cửa sổ, cho

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-qua-kho-khan/1494021/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Yêu Quá Khó Khăn
Chương 13
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.