Tôi và thầy Hứa đưa ba người nhà họ Thái lên xe, lái xe thẳng đến cửa hàng của thầy Hứa đã bố trí trước một ngày.
Theo lời ông ấy, những sợi chỉ quấn quanh nhà kia là tơ lấy từ kén tổ tiên nhà ông ấy làm ra từ lúc đặt nền móng.
Mọi thứ đã được triển khai tối qua, vẫn chưa kích hoạt, sau khi kích hoạt thì chỉ có vào mà không có ra.
Tôi và ông ấy không dám trì hoãn, nhanh chóng kéo ba người kia vào cửa hàng rồi vội đóng cửa lại.
Thầy Hứa lấy múc mấy xô nước từ cái giếng sau cửa hàng tạt lên tất cả các bức tường, sau đó cùng tôi mở khăn trải giường.
Cơn giận điện lắng xuống, đám rắn vảy xanh bắt đầu co rút lại, gia đình họ Thái cũng dần tỉnh dậy.
Thầy Hứa vừa cùng tôi trói bọn họ vào cột đá lớn trong nhà chính bằng gân trư bà long (1) trong truyền thuyết vừa nói cho tôi biết tại sao Bạch Lẫm không hại người như Mặc Nhiễm lại thế.
Khao khát sự sống giống như người ở sa mạc khát nước đói lả.
Chỉ cần vượt qua được thử thách này, con người mới biết giá trị của nước và đồ ăn, sẽ càng trân trọng nó, không dễ lãng phí nước và lương thực.
Thế nên Bạch Lẫm nâng niu và trân trọng cuộc sống!
Còn nỗi sợ hãi phi lý sẽ khiến mọi sinh vật trở nên điên loạn.
Ví dụ như kẻ sợ đói sợ khát sẽ hận không thể chiếm tất cả đồ ăn thức uống làm của riêng của mình, ước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phu-thu-than-bach-vo-cam-ky/3034934/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.