Tôi đánh ngất Thái Minh Trạch, liếc nhìn bố Thái còn hôn mê.
Ông ta không làm gì cả nhưng bây giờ lại là mắt xích thấp nhất trong chuỗi thức ăn của nhà họ Thái cũng đang đời.
Để tránh ông ta bất ngờ tỉnh lại, tôi tăng cường độ dòng điện, chích ông ta một cái mà không hề thương tiếc.
Xử lý ba người nhà họ Thái xong, tôi mới cùng thầy Hứa ra cửa sau.
Sợi chỉ đen lúc này đang rung chuyển, mỗi sợi chỉ như đang giữ một miếng ngói, nhưng dưới tấm ngói giống như có một sợi dây trong suốt đang giữ nền móng cho cả căn nhà.
Mặc dù tôi không hiểu bố cục của hàng ngàn kén tằm này nhưng người đến phá hoại chỉ có một, đó là chàng thanh niên hơn ba mươi tuổi ở cùng phòng bệnh với mẹ Thái.
Anh ta dùng vẻ mặt tội lỗi nhìn tôi nhưng vẫn thản nhiên nói: "Xin lỗi em gái Tô, xà tiên bảo tôi đưa di động cho cô, bảo bên trong có một đoạn clip cho cô xem."
Trên quần áo của anh ta có rất nhiều vết mực từ sợi chỉ bắn ra, mực đen như có lực sát thương nhất định, nơi bị mực bắn trúng đều đan xen với màu máu.
Dưới màu đen và màu đỏ ấy có thứ gì đó đang chuyển động.
Rõ ràng anh ta cũng bị rắn xà ký sinh.
Anh ta không dám tới gần kén tằm, tìm một cây gậy đẩy di động sang bên này.
Ốp di động giống hệt cái của tôi, là món quà trước đây tôi tặng mẹ.
Thầy Hứa cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phu-thu-than-bach-vo-cam-ky/3034933/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.