Mất khoảng nửa ngày trời cuối cùng Nam Cung Nhược Giai cũng ''xuất đầu lộ diện''.
Nàng ra bộ thục nữ, dáng đi dịu dàng khoan thai khác hẳn cái dáng ''xả cảng'' như thường ngày.
Nam Cung Thiết Vũ trông thấy nàng đến liền xui phu nhân đứng dậy hành lễ, dù gì nàng cũng là vương phi:
- Hạ quan tham kiến vương phi.
- Cha, mẹ không cần hành lễ ở đây không có ai - nói rồi vội vàng dìu ông ngồi xuống - cha, mẹ mời ngồi. Người đâu! Dâng trà!
Nam Cung Thiết Vũ vuốt nhẹ bộ râu rồi tỏ ra lo lắng:
- Nhược nhi vương gia có tốt với con không? Tại sao suốt một năm qua cha và mẹ con nhiều lần đến thăm nhưng đều bị từ chối không cho gặp?
Nam Cung Nhược Giai nét mặt sượng đơ, trong bụng không ngừng nghiến răng nghiến lợi. Nàng tức lắm nhưng đành phải ém nhẹm, hít thở một hơi thật sâu, cuối cùng cũng phun ra được một tiếng:
- Tốt!
Thấy con gái biểu lộ khó hiểu Nam Cung phu nhân liền hỏi:
- Con làm sao vậy? Chẳng lẽ hắn không tốt với con?
- Không có không có.. chàng.. rất tốt! - nàng vội vàng biện hộ
- Xem ra hắn là thực sự không tốt với muội rồi! - một giọng nói cất lên, vừa nghe đã thấy trong lời nói đó chẳng mang một chút hảo ý nào!
Nam Cung Nhược Giai nắm tay lại thành quyền, gương mặt đỏ bừng như lửa đốt, nàng đưa hai mắt đỏ ngầu nhìn chủ nhân của thanh giọng lúc nảy:
- Huynh là có ý gì? Định phá hoại tình cảm của người khác hay sao? Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phu-that-ra-nguoi-co-ban-linh-gi/94065/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.